ĐỨNG
THẲNG NGẨNG ĐẦU ĐÓN CHÚA ĐẾN
Lời Chúa: Gr 33,
14-16; 1Tx 3,12–4,2; Lc 21, 25-28. 34-36
Mới nghe qua bài Tin Mừng của Chúa Nhật thứ I Mùa Vọng hôm nay, chắc có nhiều
người trong chúng ta sẽ nghĩ rằng: Tại sao ngày đầu Năm Phụng Vụ, Tin Mừng lại
không nói đến chuyện vui tươi hy vọng mà lại nói đến những chuyện khủng khiếp
ghê rợn như: biển gào sóng thét, trời đất rung chuyển, hồn xiêu phách lạc… Cũng
có người nghĩ rằng trong ngày đầu năm chắc hẳn Hội Thánh muốn chỉ cho con cái
mình thấy những hình ảnh nhuốm mằu sắc tận thế như là cùng đích mà mọi loài sẽ
phải đến. Nhưng thực ra những hình ảnh khủng khiếp ấy báo hiệu cánh cửa thế
gian này sẽ đóng lại để mở ra một cánh cửa dẫn vào thế giới vĩnh cửu, sự sống
mới, sự sống đời đời.
Cho
nên, bài đọc thứ nhất trích sách Giêrêmia khẳng định: Này đây sẽ đến những ngày
Ta sẽ thực hiện điều tốt lành. Ta sẽ cho mọc lên một mầm non, một Đấng Công
Chính. Bài Tin Mừng xác nhận cái mầm non đó chính là Con Người sẽ ngự đến trong
đám mây đầy quyền năng… vì vậy, chúng ta hãy đứng dậy và ngẩng đầu lên vì chúng
ta sắp được cứu chuộc.
Như
vậy kính thưa quý ông bà và anh chị em trọng tâm của Lời Chúa hôm nay không
phải là cái gì buồn bã hay chỉ nhắm mô tả ngày tận thế, nhưng là niềm vui mừng
hy vọng vì chúng ta sắp được cứu thoát. Qủa thế, trước khi hạt giống nẩy mầm,
nó bị vùi xuống bùn đất, thối đi, tan rã vỏ hạt, rồi mới hé nở mầm sống mới.
Tương tự, khi một chú gà con, một chú bướm con ra đời là niềm vui thật sự cho
người chăn nuôi gà vịt hay trồng dâu nuôi tằm sau những tháng ngày hồi họp lo
âu chờ đợi. Cũng vậy, Lời Chúa mời gọi chúng ta vui mừng, vui mừng vì Chúa sẽ
đến mỗi giờ, mỗi ngày trong cuộc đời chúng ta. Lúc đó như lời thánh Phaolô
trong bài đọc II nói: Ngài sẽ làm cho chúng ta bền tâm vững chí, trở nên tinh
tuyền thánh thiện, không có gì đáng trách trước nhan Thiên Chúa Cha là Chúa
chúng ta, trong ngày Đức Giêsu quang lâm cùng với các thánh của Người.
Vậy,
Chúa Giêsu dạy chúng ta bí quyết để được hạnh phúc nhất trong ngày ấy đó là
tỉnh thức cầu nguyện, đừng để lòng mình ra nặng nề đến độ không thể nào đứng
thẳng dậy và ngẩng đầu lên. Tại sao? Thứ nhất, vì lối sống hưởng thụ, chúng ta
luôn tìm cách thoả mãn các đam mê lạc thú cách vô độ và ích kỷ khiến cho “lòng
mình ra nặng nề vì chè chén say sưa”. Thứ hai, tính thực dụng do mải mê lo lắng
đủ chuyện ở đời: tính toán làm ăn, gia đình con cháu… mà quên mất điều duy nhất
cần thiết là tìm lẽ sống và đạt tới ơn cứu độ. Thứ ba, với “nền văn minh vứt
bỏ”, chúng ta thường vô cảm đối với thiên nhiên môi trường và với tha nhân và
diễn nhiên dẫn đến việc tàn phá môi trường sống đồng thời tàn sát nhau không
thương tiếc. Vì lẽ đó Lời Chúa Giêsu khi xưa vẫn còn là réo gọi chúng ta rằng: "Vậy anh em phải đề phòng, chớ để
lòng mình ra nặng nề vì chè chén say sưa, lo lắng sự đời, kẻo Ngày ấy như một
chiếc lưới bất thần chụp xuống đầu anh em, vì Ngày ấy sẽ ập xuống trên mọi dân
cư khắp mặt đất. Vậy anh em hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, hầu đủ sức thoát
khỏi mọi điều sắp xảy đến và đứng vững trước mặt Con Người."
“Tỉnh thức và cầu nguyện” là việc làm không
phải tùy hứng tùy thời mà chúng ta phải làm luôn luôn trong suốt cuộc đời: tỉnh
thức có nghĩa là phải thánh thiện, không có gì đáng trách trước mặt Thiên Chúa là
Cha chúng ta trong ngày Chúa Giêsu Kitô, Chúa chúng ta ngự đến. Cầu nguyện để
xin Chúa dạy cho biết phải sống thế nào cho đẹp lòng Chúa. Tỉnh thức để đừng bị
ngã quị trước những cám dỗ, những cạm bẫy làm ta xa lìa Chúa. Cầu nguyện để
Chúa Giêsu trở thành người bạn mỗi ngày mỗi thân mật hơn, đến độ chúng ta không
còn lo sợ trước ngày Chúa đến với chúng ta, dù là một cách bất ngờ.
Cho
nên, đứng thẳng và ngẩng đầu là tư thế của Đấng Phục Sinh, nhưng không thể phục
sinh nếu không chết đi, chết đi cho đam mê, cho tội lỗi mỗi ngày. Muốn hiền
lành thì một nụ cười mĩa mai, một lời nói giận dữ phải chết đi. Muốn một sự
lười biếng cầu nguyện chết đi thì một quyết tâm đọc kinh mỗi ngày. Muốn một
hành động tội lỗi chết đi, cần phải có một sự sám hối chân tình. Cho nên, Tin
Mừng hôm nay không nói đến những đổ nát để đe dọa cái chết kinh hoàng nhưng lại
mời gọi chúng ta phải làm đổ nát con người cũ của mình. Vậy bây giờ chúng ta
phải có những ngày tận thế cho những đam mê tật xấu nơi chúng ta để ngày Chúa
đến chúng ta đứng vững trước mặt con Người.
Vậy,
ngày khởi đầu Mùa Vọng là ngày định hướng và chi phối chúng ta không chỉ trong Mùa
Vọng ma suốt Năm Thánh Lòng Thương Xót sắp mở ra để chúng ta luôn tỉnh thức,
cầu nguyện, hy sinh phục vụ bác ái yêu thương để đón Thiên Chúa giàu lòng
thương xót, là Chúa Giêsu đến với chúng ta. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét