Trang

Thứ Ba, 30 tháng 5, 2017

CHÚA NHẬT LỄ CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỐNG

CHÚA THÁNH THẦN HƠI THỞ CỦA THIÊN CHÚA
Lời Chúa: Cv 2,1-11; 1Cr 12,3b-7.12-13; Ga 20,19-23

Trong kho tàng văn chương Ấn giáo có ghi lại câu chuyện như sau: Có một chàng thanh niên đến thưa với vị thầy tu đắc đạo trên một ngọn núi rằng: “Thưa thầy, trước đây con theo học nhiều đạo rồi nhưng con chưa tìm được chính đạo, con nghe nói Thầy là vị thầy tu đắc đạo, hôm nay con đến đây xin được tầm đạo, mong sau này con cũng tu được đắc đạo như Thầy”.  Vị sư cười và nói tôi sẽ nhận anh. Anh chàng thanh niên mừng lắm vui vẻ, sáng sớm hôm sau anh chạy đến nói: “Thưa Thầy, hôm nay bắt đầu học đạo, xin Thầy hãy dạy bảo con đi!” Anh muốn Thầy truyền đạo nhanh như vậy là vì mong được mau đắc đạo càng sớm càng tốt, mau nổi tiếng…” Vị Thầy trả lời: “Hôm nay anh quét nhà, nấu cơm, rửa chén”. Anh thanh niên nghe xong hơi đỏ mặt vì nghĩ rằng mình tới đây học đạo mà, sao Thầy bảo làm chuyện này. Nhưng, anh nghĩ vì tương lai thôi mình tạm làm theo lệnh Thầy, biết đâu ngày mai ổng dạy đạo cho mình. Thế rồi, ngày mai, ngày mốt và ngày kia ngày nào Thầy cũng bảo một câu: quét nhà, nấu cơm, rửa chén. Một hôm, anh chàng thanh niên tức quá nói với Thầy rằng: “Thưa Thầy, con tới đây là để học đạo, để tu cho đắc đạo chứ đâu phải để làm ba chuyện này. Tưởng gì chứ như vậy, con xin bye bye Thầy nhé. Con xuống núi đây. Vị Thầy nói: “Được nhưng trời tối rồi, sáng mai anh xuống cũng chẳng muộn mà. Chàng thanh niên ở lại và sáng sớm mai. Ông Thầy đưa người thanh niên đến một dòng sông. Thầy bảo hai Thầy trò mình xuống tắm cho mát. Thầy trò cùng trầm mình xuống nước. Chờ cho người đệ tử cảm thấy hoàn toàn thoải mái trong dòng nước mát, vị Thầy đưa anh ta ra giữa dòng sông rồi túm lấy anh và dìm xuống nước hồi lâu, cho anh ngộp thở, anh sợ muốn chết và kêu cứu. Vị Thầy đưa anh vào bờ, khi anh ta tỉnh táo Thầy mới hỏi anh: “Khi bị dìm xuống nước như thế, con cảm thấy cần điều gì nhất?” Không một chút suy nghĩ, người đệ tử đáp: “Thưa thầy, con cần nhất là hơi thở”. Thầy nói tiếp đấy muốn đắc đạo thì phải có hơi thở của đạo, tức là sống đạo.

Sự sống của chúng ta có là nhờ có hơi thở, mà hơi thở là do Thiên Chúa ban tặng. Cụ thể, Sách Sáng Thế kể: “ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa lấy bụi từ đất nặn ra con người, thổi sinh khí vào lỗ mũi, và con người trở nên một sinh vật” (St 2,7). Rõ ràng, Thiên Chúa đã thổi hơi thở vào Ađam, con người đầu tiên, để Ađam có sự sống. Chúa Giêsu Phục Sinh hôm nay cũng đã lặp lại hành động ấy khi Ngài xuất hiện giữa các môn đệ và thổi hơi vào các ông và bảo: “Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần” (Ga 20,22). Nhận lấy Thánh Thần là nhận lấy hơi thở của Thiên Chúa, nhận lấy hơi thở của Thiên Chúa là nhận lấy sự sống của Thiên Chúa, sự sống của Thiên Chúa đó là Thánh Thần là Thần Khí, là Hơi Thở của Thiên Chúa. Cho nên, hơi thở của Thiên Chúa có tên là Thánh Thần ban cho chúng ta không chỉ là hơi thở của thân xác làm cho chúng ta sống mà còn làm cho chúng ta có sự sống của Thiên Chúa đồng thời là dưỡng khí để nuôi sự sống Thiên Chúa trong ta.
Thứ nhất, Chúa Thánh Thần làm cho ta có sự sống thân xác và sự sống của Thiên Chúa ở chỗ nào? Sách Sáng Thế kể thuở tạo thiên lập địa, cả vũ trụ chưa nên hình nên dạng, chưa có sự sống. Trời đất là một khối hỗn mang. Thánh Thần Chúa bay là là trên mặt nước và ban sự sống cho muôn loài trong đó có loài người đầu tiên là Ađam và Eva. Cho nên, Giáo lý Hội Thánh dạy con người được Thiên Chúa tạo dựng nên có xác và hồn. Thân xác chúng ta là do cha mẹ sinh ra, còn linh hồn là sự sống con người được tạo dựng trực tiếp bởi Thiên Chúa chứ không phải do cha mẹ “sinh sản”; vì vậy Hội Thánh dạy chúng ta quý trọng sự sống tự nhiên và sự sống siêu nhiên của mình cũng như của người khác, và do đó, cấm mọi hình thức phạm đến sự sống con người vì chỉ Thiên Chúa là nguồn sự sống và chỉ Ngài có quyền can thiệp vào sự sống (SGLHTCG, số 366).  Đó là sự sống thân xác, còn sự sống thần linh, tức là sự sống của Thiên Chúa cũng chính Chúa Thánh Thần ban cho chúng ta. Cụ thể, trong bí tích Rửa Tội, nước là một biểu tượng nói lên tác động của Chúa Thánh Thần. Nước Rửa Tội thật sự nói lên rằng việc chúng ta được sinh vào đời sống thần linh được ban trong Chúa Thánh Thần. Cho nên, không lạ trong Tin Mừng Gioan kể rằng có một người tên là Ni-cô-đê-mô đến gặp Đức Giê-su ban đêm. Ông nói với Người: "Thưa Thầy, chúng tôi biết: Thầy là một vị tôn sư được Thiên Chúa sai đến. Quả vậy, chẳng ai làm được những dấu lạ Thầy làm, nếu Thiên Chúa không ở cùng người ấy." Đức Giê-su trả lời: "Thật, tôi bảo thật ông: không ai có thể thấy Nước Thiên Chúa, nếu không được sinh ra một lần nữa bởi ơn trên." Ông Ni-cô-đê-mô thưa: "Một người đã già rồi, làm sao có thể sinh ra được? Chẳng lẽ người đó có thể trở vào lòng mẹ lần thứ hai để sinh ra sao? " Đức Giê-su đáp: "Thật, tôi bảo thật ông: không ai có thể vào Nước Thiên Chúa, nếu không sinh ra bởi nước và Thần Khí” (Ga 3,1-6)
Thứ hai, hơi thở của Thiên Chúa là Chúa Thánh Thần là dưỡng khí nuôi sự sống trong chúng ta ở điểm nào? Bài đọc 1, Sách Công Vụ Tông Đồ kể khi đến ngày lễ Ngũ Tuần, mọi người đang tề tựu ở một nơi, bỗng từ trời phát ra một tiếng động, như tiếng gió mạnh ùa vào đầy cả căn nhà, nơi họ đang tụ họp. Rồi họ thấy xuất hiện những hình lưỡi giống như lưỡi lửa tản ra đậu xuống từng người một. Và ai nấy đều được tràn đầy ơn Thánh Thần, họ bắt đầu nói các thứ tiếng khác, tuỳ theo khả năng Thánh Thần ban cho. Và kể từ khi nhận được ơn Chúa Thánh Thần, các tông đồ trở nên khác hẳn. Trước kia các ngài nhút nhát sợ hãi, nay các ngài mạnh dạn hăng hái. Trước kia các ngài chỉ là những ngư phủ thất học, không am hiểu giáo lý, nay các ngài cất tiếng rao giảng Tin Mừng cho mọi người thuộc đủ mọi tầng lớp, mọi chủng tộc. Trước kia các ngài còn nghĩ đến bản thân, tranh giành nhau chỗ cao chỗ thấp, nay các ngài chỉ nghĩ đến Nước Chúa, sẵn sàng hy sinh mạng sống để làm chứng cho Chúa. Ơn Chúa Thánh Thần đã đổi mới tâm hồn các ngài. Các ngài đã nhận được sự sống mới, sự sống của Chúa, để sống vì Chúa và sống cho Chúa.
Ngày chịu Phép Rửa Tội và Thêm Sức, chúng ta đã nhận được hơi thở của của Chúa Thánh Thần và được Chúa Thánh Thần dưỡng nuôi linh hồn ta qua bảy ơn Chúa Thánh Thần: Khôn ngoan, thông hiểu, lo liệu, sức mạnh, suy biết, đạo đức và kính sợ Chúa. Tuy nhiên có nhiều chỗ trong linh hồn và trong đời sống ta không có sự sống của Chúa Thánh Thần vì tội đã ngăn cản ơn thánh và làm chết đi nhiều phần trong linh hồn. Những dục vọng, đam mê, tham vọng, tinh thần thế tục giống như vi trùng len lỏi vào linh hồn và đời sống đức tin của chúng ta làm cho sự sống của Chúa bị tổn thương và sự sống đời đời của ta gặp nguy hiểm. Nhưng, mỗi người chúng ta ai ai giờ nay cũng có hơi thở của Chúa Thánh Thần thật sự bên trong, Ngài ban cho mỗi người mỗi đặc sủng khác nhau để làm cho đời sống đức tin của mỗi người chúng ta phong phú tràn đầy và toả ra bên ngoài bằng những hoa trái trong cuộc đời mà Thánh Phaolô diễn tả là bình an, hoan lạc, yêu thương, hiền hoà, nhẫn nại, chịu đựng, tha thứ và phục vụ vì lợi ích chung.
Ước gì qua Lời Chúa của ngày lễ Chúa Thánh Thần hiện xuống hôm nay, xin cho mỗi người mỗi ngày hãy biết hít lấy hơi thở Chúa Thánh Thần qua cầu nguyện nhờ đó chúng ta được Chúa Thánh Thần đến và sống trong ta, hướng dẫn và giúp đời sống đức tin của chúng ta sống một cách mạnh mẽ và dồi dào trong đời sống hằng ngày đồng thời giúp ta biết tẩy bỏ lối sống tội lỗi, lối suy nghĩ, lối cư xử xưa cũ theo tinh thần thế tục, để sống một đời sống mới là sẵn sàng sống và thi hành Lời Chúa dạy và dấn thân phục vụ Thiên Chúa và tha nhân một cách chân tình. Amen.
  








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét