LÊN TRỜI - HIỆN DIỆN MỚI
Không
biết nghe xong đoạn Tin Mừng, anh chị em có thắc mắc gì không, chứ riêng tôi
thắc mắc một điều là tại sao hôm nay lễ Chúa Thăng Thiên, lên trời mà Tin Mừng chẳng
thấy mô tả hay nói gì đến trời, Chúa lên lên bằng cái gì, tự bay lên hay đi tên
lửa…? Ta thắc mắc như vậy là có lý, vì theo quan niệm bình dân, không gian chia
làm ba tầng: Tầng dưới đất là âm ty, địa ngục, dành cho người chết. Tầng mặt
đất mà ta đang sống là dương gian. Và tầng thứ ba trên mặt đất là trời. Chúa
Giêsu đã sống trên mặt đất, khi chết Người bị chôn trong lòng đất, đi vào cõi
âm ty. Sống lại, Người trở lại mặt đất. Và hôm nay Người lên trời ngự bên hữu
Chúa Cha.
Giáo
Lý Công Giáo dạy Chúa Giêsu lên trời có nghĩa là nhân tính của Người tiến vào
vinh quang thần linh một cách vĩnh viễn; vinh quang này được tượng trưng bằng
đám mây và trời, và từ nay Người ngự bên hữu Thiên Chúa (Sách Giáo Lý Hội Thánh
Công giáo, số 659). Cho nên trời không phải là một nơi chốn, nhưng là một trạng
thái, trong đó Ba Ngôi Thiên Chúa sống chan hoà yêu thương. Sự sống của Thiên Chúa
không giống sự sống của cây cỏ. Cũng không giống như sự sống của động vật hay
loài người. Đó là sự sống thần linh. Sự sống vượt không gian, vượt thời gian,
không còn bị lệ thuộc vào điều kiện vật chất. Sự sống không còn bị hao hụt,
giảm thiểu bởi đau đớn, bệnh tật, đói khát. Đó là sự sống viên mãn tràn đầy,
sống đời đời, như sự sống của Chúa Giêsu sau khi phục sinh. Cho nên, ai được
tham dự vào sự sống ấy là một hạnh phúc vô song. Đó chính là thiên đàng. Lên
trời hay lên thiên đàng không phải là thay đổi nơi chốn nhưng là thay đổi sự
sống. Đó là chuyển đổi sự sống hữu hạn của con người sang sự sống vô hạn của
Thiên Chúa. Đó là rời bỏ thế giới hữu hạn của loài người để bước vào thế giới
vô hạn của Thiên Chúa. Cho nên, Chúa Giêsu nói “Tôi
là Sự Sống lại và là Sự Sống. Ai tin vào tôi , dù có chết sẽ được sống” (Ga 11,25). Cho nên trong các lễ tang Công giáo chúng ta hát
rằng “Sự
sống này chỉ thay đổi mà không mất đi, lúc con người nằm yên giấc ngủ, mắt nhắm
lại rồi là thấy tương lai. Trọn kiếp người nay không còn nước mắt nụ cười,
nhưng con tin rằng ngày mai trong Chúa, chẳng có nỗi buồn, đẹp mãi niềm vui. ĐK: Sự sống không mất nhưng chỉ đổi
thay, đã qua bao ngày trọn một kiếp này. Dù sống hay chết tin vào ngày mai, sự
sống không mất nhưng chỉ đổi thay”.
Vậy,
Đức Giêsu lên trời có nghĩa là Đức Giêsu về với Thiên Chúa, sống với Thiên Chúa.
Lên trời không phải lên theo chiều cao trong không gian vật lý. Nhưng là lên
theo cấp độ sự sống, là sống cao hơn, mạnh mẽ hơn, tràn đầy hơn. Chính vì thế,
Chúa Giêsu lên trời không phải giã từ thế giới, để đi vào xa vắng mịt mù nhưng
Người đi vào một hiện hữu mới để hiện diện mãnh liệt hơn trong mỗi người chúng
ta. Ngài không còn bị kềm chế trong không gian, giờ đây Người hiện diện ở khắp
mọi nơi. Ngài không còn bị lệ thuộc vào một thân xác cha sinh mẹ đẻ nữa nhưng là
thân xác phục sinh vinh hiển nên giờ đây Người có thể hiện diện dưới nhiều hình
thức khác nhau. Chẳng hạn, Ngài hiện diện trong Lời của Ngài, để dạy cho ta
biết con đường về với Thiên Chúa. Ngài hiện diện trong bí tích Thánh Thể huyền
diệu để nuôi linh hồn ta, để kết hợp với ta, để giúp ta đủ sức mạnh đi hết con
đường trần gian khổ ải và chông gai. Ngài hiện diện trong những người anh chị em
đồng tâm nhất trí cùng nhau dâng lời cầu nguyện lên Chúa Cha. Ngài hiện diện
trong tha nhân đặc biệt những người bé nhỏ bé nhỏ nghèo hèn đang chờ chúng ta
mở rộng trái tim, mở rộng vòng tay nhân ái. Tóm lại, Chúa Giêsu hiện mặt trên
khắp mọi nơi nẻo đường, trong tất cả mọi cảnh ngộ của cuộc đời chúng ta. Người
có mặt trong mọi thời gian đúng như Người đã hứa: “Thầy ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế”. Vì thế, Lời Chúa trong
bài đọc 2 Thánh Phaolô khẳng định rằng: “Chúa
Cha vinh hiển là Thiên Chúa của Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, ban cho anh chị
em thần khí khôn ngoan để mặc khải cho anh chị em nhận biết Người. Thiên Chúa đã
soi lòng mở trí cho anh chị em thấy rõ, đâu là niềm hy vọng anh em đã nhận
được, nhờ ơn Người kêu gọi, đâu là gia nghiệp vinh quang phong phú anh em được
chia sẻ cùng dân thánh, đâu là quyền lực vô cùng lớn lao Người đã
thi thố cho chúng ta là những tín hữu. Đó chính là sức mạnh toàn năng đầy hiệu
lực, mà Người đã biểu dương nơi Đức Ki-tô, khi làm cho Đức Ki-tô trỗi dậy từ
cõi chết, và đặt ngự bên hữu Người trên trời. Như vậy, Thiên Chúa đã tôn Đức
Ki-tô lên trên mọi quyền lực thần thiêng, trên mọi tước vị có thể có được,
không những trong thế giới hiện tại, mà cả trong thế giới tương lai. Thiên Chúa
đã đặt tất cả dưới chân Đức Ki-tô và đặt Người làm đầu toàn thể Hội Thánh; mà
Hội Thánh là thân thể Đức Ki-tô, là sự viên mãn của Người, Đấng làm cho tất cả
được viên mãn”.
Chúa
Giêsu lên trời đã mở đường cho nhân loại. Ngài đã tiến về một thế giới sự sống
viên mãn và cao cả để cho tất cả mọi người cũng được viên mãn. Ước gì, qua
Thánh Lễ mừng Chúa lên trời hôm nay, mỗi người chúng ta hiểu rằng trời không
phải là một nơi chốn xác định, là một không gian vật lý có thể cân đo đong đếm,
nhưng trời hay thiên đàng, là chính sự sống của Thiên Chúa Ba Ngôi, là chính
Thiên Chúa Ba Ngôi. Chúa Giêsu lên trời không phải là bay bổng lên không gian.
Nhưng là bước vào sự sống siêu nhiên của Thiên Chúa. Chúa Giêsu lên trời không
phải là xa mặt cách lòng nhưng hiện diện trong tất cả mọi người, ở mọi nơi và ở
mọi thời. Vì vậy, chúng ta hãy mạnh dạn cùng với Chúa Giêsu bước vào sự sống
thần linh vĩnh cửu, tức là sống một sự sống mới, hiện diện mới: đó là sống chân
thật hơn, thánh thiện hơn, yêu chân tình hơn, hy sinh nhiều hơn, và tha thứ
nhiều hơn với tất cả mọi người trong cuộc sống vì chưng, Chúa Giêsu dạy: "Mỗi lần các ngươi làm như thế cho một
trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy”
(Mt 25,40).
Hôm
nay cộng đoàn chúng ta qui tụ về đây để tôn vinh Mẹ Maria và kết thúc tháng
hoa. Vâng, Mẹ Maria của chúng ta cũng đã được Chúa rước lên trời cả hồn lẫn xác
nhưng là lữ khách trần gian, Mẹ Maria bước những đi của đức tin tuy nhẹ nhàng
nhưng đầy niềm vui và phục vụ; bước những chân nặng nề, cay đắng, gian truân
khốn khó nhưng đầy tín thác và hy vọng vì thế Mẹ đã đi tới nơi và trở thành
người dẫn lối đưa đường cho chúng ta. Cho nên, Giáo Hội tin và dạy rằng: “Sau khi về trời, vai trò của Mẹ trong công
trình cứu độ không chấm dứt, nhưng Mẹ vẫn luôn tiếp tục cầu bầu để đem lại cho
chúng ta những ân huệ được phần rỗi đời đời. Với tình Mẹ hiền, Mẹ chăm sóc những anh em của Con Mẹ đang lữ hành trên
dương thế và đang gặp biết bao nguy hiểm, thử thách cho đến khi họ đạt tới hạnh
phúc Quê Trời” (LG, Số 62).
Chúng ta phải noi gương Mẹ Maria sống đức tin
chân thành và kiên trì bằng cách tuân giữ và thi hành Lời Chúa dạy qua việc
sống hết mình cho Thiên Chúa trong Đức Giêsu Kitô và buông mình cho Chúa Thánh
Thần, sau là yêu thương mọi người qua việc khiêm nhường, tha thứ, cầu nguyện và
phục vụ tha nhân ngõ hầu mai ngày, Thiên Chúa sẽ đưa ta về Quê Trời như Mẹ. Vì
vậy, noi gương Mẹ Maria Mân Côi, chúng ta hãy mạnh dạn lên đường dấn thân và
bước đi trong sự tự do, vui mừng và hy vọng để vác thập giá với Chúa Giêsu có
Mẹ cùng bước dù những bước chân vui buồn khập khểnh, từng bước đường sướng khổ
gập ghềnh trên dương thế hôm nay để rồi không phải dừng lại ở đồi Canvê trong
Mùa Thương nhưng cùng với Mẹ hưởng trọn Mùa Mừng vui và hạnh phúc trên Nước
Trời như lời kinh Mân Côi chúng ta đọc: “Năm sự Mừng Thứ 5 thì gẫm, Đức Chúa trời
thưởng Đức Mẹ trên trời, ta hãy xin cho Đức Mẹ phù hộ cho ta được thường cùng
Đức Mẹ trên nước Thiên đàng”. All.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét