Trang

Thứ Ba, 17 tháng 1, 2017

CHÚA NHẬT III THƯỜNG NIÊN

DỌN LÒNG ĐÓN CHÚA XUÂN ĐẾN VỚI GIA ĐÌNH
Lời Chúa: Is 8,23b-9,3; 1Cr 1,10-13.17; Mt 4,12-23

       Hàng năm cứ vào khoảng ngày 24, 25 tháng Chạp, nhiều gia đình người Việt Nam đi tảo mộ. Người ta ra mộ để đi thăm viếng, vun lại những nấm mồ, phát cỏ dại, chặt cây cối quanh mộ, sửa sang, tu bổ phần mộ của những người quá cố trong gia đình và các vị tổ tiên nhiều đời trước đó. Vì sao họ phải đi tảo mộ một năm một lần? Vì người ta tin rằng “cao nấm ấm mồ”. Hơn nữa, sửa sang nấm mồ cũng là một trong những việc hiếu đạo của con cái, thể hiện lòng kính trọng đối với đấng sinh thành và các bậc tổ tiên đã khuất. Cho nên, đi tảo mộ mỗi dịp xuân về cũng là thể hiện của tình cảm hướng về với nguồn cội vì “Con người có tổ có tông. Như cây có cội, như sông có nguồn”. 

       Lời Chúa trong Thánh Lễ Chúa nhật cuối cùng của năm Bính Thân dạy bảo chúng ta hãy chuẩn bị bên trong tâm hồn vì Chúa mùa xuân vĩnh cửu đang đến từng người trong gia đình chúng ta. Cụ thể, Tin Mừng Matthêu kể rằng: “Sau khi ông Gio-an bị nộp, Đức Giê-su đến miền Ga-li-lê rao giảng Tin Mừng của Thiên Chúa. Người nói: Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng". Rõ ràng Chúa Giêsu nói sám hối rồi mới tin vào Tin Mừng. Như vậy, việc làm đầu tiên của đức tin là sám hối, ăn năn. Vì chưng con người không ai là trọn lành chỉ mình Chúa là Đấng trọn lành. Chính Thánh vua Đa-vít đã khẳng định: “Lạy Chúa, Ngài thấy cho: lúc chào đời con đã vương lầm lỗi, đã mang tội khi mẹ mới hoài thai” (Tv 51,7). Cho nên, Chúa Giêsu trước khi về trời, Chúa căn dặn rằng: “Phải nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ Giê-ru-sa-lem, kêu gọi họ sám hối để được ơn tha tội” (Lc 24,47). 
      Như vậy, sám hối chưa phải là tấm vé để vào Thiên Đàng nhưng là điều kiện để có đức tin. Đức tin có đó nhưng nó sống hay chết là tùy thuộc cung cách sống đạo, tức sống Lời Chúa ở nơi mỗi người chúng ta trong cuộc sống và trong gia đình chúng ta hằng ngày. Hôm nay, chúng ta quy tụ về đây để dâng Thánh lễ Chúa nhật để cùng với Chúa nhìn lại 365 qua, nhìn vào chính mình, nhìn lại cuộc đời Kitô hữu của mình 365 qua mình sống đức tin như thế nào trong tương quan với Chúa và với tha nhân, nhất là với những người trong gia đình chúng ta? Đức tin của chúng ta đã thật sự sống động chưa? Có nghĩa rằng đã sống trọn lành như lòng Chúa Giêsu mong muốn chưa? Nếu tốt rồi, hãy tạ ơn Chúa, nếu chưa tốt còn nhiều thiếu sót, lầm lỗi thì hãy ăn năn sám hối thật lòng để rồi đến hòa giải với Chúa và với anh em vì Chúa mùa xuân đang đến. Thiết tưởng cũng nhắc anh chị em rằng căn nguyên của sám hối là làm hòa với Chúa và với tha nhân. Đặc biệt năm nay là năm Giáo Hội Việt Nam mới gọi mọi gia đình hãy sống ơn gọi Hôn Nhân Gia Đình, vì vậy, chúng ta cùng nhìn lại đời sống gia đình của chúng ta hầu xin Chúa tha thứ và làm hòa với nhau đó là một hình thức dọn lòng đón Chúa xuân đến gia đình chúng ta trong mùa xuân này và mãi mãi.
         Thứ nhất đối với Chúa, hãy sớm đi lãnh nhận ơn hòa giải và dốc lòng chừa tội lỗi để nói như Lời Chúa trong bài đọc 1, Ngôn sứ Isaia nói rằng Thiên Chúa sẽ ban cho chúng ta niềm vui hoan hỷ và tăng thêm nỗi vui mừng cho chúng ta vì chúng ta đang đi trong bóng tối tăm nay nình thấy ánh sáng.
        Thứ hai hãy làm hòa với những người trong gia đình. Đối với vợ chồng thì vợ chồng là cùng xương cùng thịt với nhau, vợ chồng sống chung với nhau từng giây phút trong đời mà sống chung là có đụng, mắc lỗi là thường tình. Cho nên, khi hai người mắc lỗi với nhau thì ai cũng cảm thấy khó tha thứ. Khi ấy, họ dễ dàng chối bỏ nhau, coi nhau như kẻ thù: “chồng gì anh vợ gì tôi, chẳng qua cái nợ đời chi đây”.  Nhưng bất cứ hôn nào cũng đặc trên nền tảng vững bền là tình yêu. Mà “Yêu nhau vạn sự chẳng nề, một trăm chỗ lệch cũng kê cho bằng”. Vì vậy, trong đời sống gia đình chuyện mắc lỗi với nhau, đổ nát là chuyện thường tình vì con người chứ đâu phải là thánh. Xin nhớ cho rằng trong chuyện đổ nát ấy nếu vợ chồng biết tha thứ, biết thông cảm cho nhau thì tình yêu gia đình ấy bền chặt và thăng tiến. Cho nên, ông bà có câu: “tưởng rằng đá nát thì thôi, ai ngờ đá nát nung vôi là nồng”. Còn Lời Chúa trong bài đọc 2, Thánh Phaolô dạy: “Nhân danh Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, tôi khuyên tất cả anh em hãy nhất trí với nhau trong lời ăn tiếng nói, và đừng để có sự chia rẽ giữa anh em, nhưng hãy sống hoà thuận, một lòng một ý với nhau”. Anh em hãy có lòng thương cảm, nhân hậu, khiêm nhu, hiền hoà và nhẫn nại. Hãy chịu đựng và tha thứ cho nhau, nếu trong anh em người này có điều gì phải trách móc người kia. Chúa đã tha thứ cho anh em, thì anh em cũng vậy, anh em phải tha thứ cho nhau. Trên hết mọi đức tính, anh em phải có lòng bác ái: đó là mối dây liên kết tuyệt hảo” (Cl 3,12-14).  Còn đối với con cái, ông bà ta có câu: “Nước mắt chảy xuống, hổ dữ không ăn thịt con”, các ngài muốn nói rằng cha mẹ luôn yêu thương con cái và sẵn sàng tha thứ vô điều kiện. Còn Lời Chúa dạy: “Kẻ làm con, hãy vâng lời cha mẹ theo tinh thần của Chúa, vì đó là điều phải đạo. Hãy tôn kính cha mẹ. Đó là điều răn thứ nhất có kèm theo lời hứa: để ngươi được hạnh phúc và hưởng thọ trên mặt đất này. Những bậc làm cha mẹ, đừng làm cho con cái tức giận, nhưng hãy giáo dục chúng thay mặt Chúa bằng cách khuyên răn và sửa dạy” (Ep 6,1-9). Vậy, hỡi những kẻ làm con, hãy xét mình xem, chúng mình đã thi hành điều răn thứ 4 một cách trọn hảo chưa, nếu có ở mức độ nào? Nếu chưa thì mau mau ăn năn và xin lỗi cha mẹ, làm hòa với cha mẹ mình đi để được Chúa mùa xuân giáng phúc cho chính chúng ta.
         Cuối cùng, đối với chính mình, tôn tử dạy các đồ đệ mình rằng: “tri kỷ tri bỉ”, biết mình biết ta trăm trận trăm thắng. Biết mình tức luôn sống trong tư thế sẵng sàng, tỉnh thức mọi lúc để khỏi sa chước cám dỗ, khỏi phạm tội với Chúa và tha nhân. Nếu có lỡ phạm tội hãy tỉnh thức, sám hối ăn năn trở về với Chúa để được hòa giải với chính mình và với Chúa.

        Xin cho Lời Chúa hôm nay thúc bách mỗi người hãy siêng năng sám hối để Nước Chúa luôn ngự trị trong từng gia đình trong giáo xứ chúng ta nhờ đó mỗi thành viên trong gia đình là hoa thơm trái ngọt cho Chúa, Giáo Hội và xã hội trong những ngày xuân và mãi mãi. Amen. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét