Trang

Thứ Hai, 4 tháng 7, 2016

CHÚA NHẬT XV THƯỜNG NIÊN

THƯƠNG XÓT ĐÍCH THỰC
Lời Chúa: Đnl. 30, 10-14; Cl. 1, 15-20; Lc. 10, 25-37

          Tuần báo Tuổi Trẻ tuần qua đăng bài viết “Sống để yêu” có đoạn viết như sau: “Sống ở đời, ai ai cũng có những lúc tối lửa tắt đèn, có lúc lá rách cần lá lành, có lúc chị ngã cần em nâng. Sống ở đời, ai ai mà không cần tới tình yêu. Nhưng ít người thực hiện tình yêu. Hay nếu có, lại chỉ vỏn vẹn trong khung cảnh gia đình hay trong một lũy tre xanh chật hẹp. Cho nên cũng vì vậy mà trần gian mất đi nhiều nguồn vui thật”.

     Qủa thế, động lực nồng cốt và mạnh mẽ nhất của đời sống Kitô hữu là lửa tình yêu thương xót. Lửa tình yêu thương xót này chính Chúa Giêsu đã đem từ trời xuống và làm cho nó bừng cháy lên giữa lòng nhân thế. Cho nên, tình yêu thương xót là động lực thúc đẩy Ngài thi hành sứ mạng thương xót mà Thiên Chúa đã giao phó cho Ngài và Ngài đã hoàn tất viên mãn. Vì vậy, động lực thúc đẩy chúng ta hôm nay sống Lời Chúa giữa gia đình, thôn xóm, giáo xứ hay giữa lòng dân tộc cũng là tình yêu thương xót ấy. Vậy, tôi xin hỏi yêu là gì? Nhà thơ Xuân Diệu nói: “Yêu là chết trong lòng một ít”. Còn nhà thơ Saint-Exupéry nói: “Yêu là cùng nhìn về một hướng”. Cố Tổng Thống Ganđi nói: “Yêu là sức mạnh khiêm tốn nhất, nhưng cũng là sức mạnh vạn năng mà thế giới đang có”. Một thi sĩ nói: “Yêu là cảm giác được trở về với chính mình khi ở bên người mình yêu, và tìm thấy hạnh phúc của mình trong hạnh phúc của người mình yêu”. Còn Chúa Giêsu hôm nay dạy cho chúng ta một lối hiểu và sống của tình yêu thương xót rất thiết thực nhưng thật cao siêu, rất đơn sơ nhưng thật ý nghĩa và mang lại hạnh phúc đời đời.
      Tin mừng hôm nay kể người thanh niên đến hỏi Chúa Giêsu “Tôi phải làm gì để được sự sống đời”. Chúa Giêsu trả lời bằng “Sách luật dạy gì?” Anh ta trả lời “Hãy yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết sức… và yêu người thân cận như chính mình”. Anh ta trả lời lý thuyết đúng lắm, nhưng thực tế trong cuộc sống anh ta chưa thực hành được vì anh chưa nối kết được giữa tình yêu thương xót Thiên Chúa và con người. Cho nên, anh ta mới hỏi Chúa: “Ai là người thân cận tôi”. Chúa Giêsu trả lời bằng dụ ngôn người Samari để cho anh ta thấy rằng hai giới răn Mến Chúa yêu người là một đồng thời Ngài vạch cho chúng ta thấy đâu là tình yêu đích thực và đáng trân trọng.
       Chúng ta nên biết vào thời Chúa Giêsu, người Do thái cho rằng dân Samaria là dân phối hợp giữa người Do thái và dân ngoại. Người Do thái coi dân Samari là dân không thuần tuý, thuần chủng và là dân tội lỗi. Cho nên, dân Samari không lên Giêrusalem để tôn thờ Thiên Chúa mà chỉ thờ Thiên Chúa ở núi Gariza. Do sự khác biệt đó mà nẩy sinh các mối thù nghịch, xung khắc với nhau. Vì vậy, không lạ gì khi Chúa Giêsu và các môn đệ đi ngang qua làng Samari họ không tiếp đón Chúa, các môn đệ xin Chúa sai lửa xuống thiêu rụi làng này đi. Ấy thế mà hôm nay, người Samari này không phân biệt chúng tộc tôn giáo hay ý thức hệ: Trước hết, ông ta chỉ thấy nạn nhân nằm bên lề động lòng thương xót và ra tay giúp đỡ. Qủa thật tình yêu thương của ông bây giờ không còn biên giới, không còn phân biệt: chủng tộc, tôn giáo, ý thức hệ. Tình yêu thương xót đó phản ánh tình yêu thương xót của Thiên Chúa là Đấng mà Thánh kinh nói Ngài cho mặt trời mặt lên trên người lành cũng như kẻ dữ. Cho mưa xuống trên kẻ liêm khiết cũng như ké ác. Tình yêu đó thể hiện ngay trong thiên nhiên nơi cánh hoa hồng, nơi cây đa đầu làng phủ bóng che nắng che mưa hết mọi người dù kẻ đó chặt đốn phá nó.
      Người Samari đã giúp đỡ nạn nhân tận tâm tận tình thậm chí không tính toán và không chờ đợi đáp trả cái gì. Đó là tình yêu thương xót của Thiên Chúa được Chúa Giêsu thể hiện trong thế gian, lòng thương xót Chúa thì vô biên vô tân cho dù chúng ta là tội nhân. Vì vậy, Thánh Phaolô trong bài đọc 2 dạy chúng ta rằng: Chúa Giêsu là hình ảnh Thiên Chúa vô hình, là trưởng tử sinh ra trước mọi loài thọ tạo, vì trong Người, muôn vật được tạo thành trên trời cùng dưới đất, hữu hình với vô hình. Dẫu là hàng dũng lực thần thiêng hay là bậc quyền năng thượng giới, tất cả đều do Thiên Chúa tạo dựng nhờ Người và cho Người. Người có trước muôn loài muôn vật, tất cả đều tồn tại trong Người. Người cũng là đầu của thân thể, nghĩa là đầu của Hội Thánh; Người là khởi nguyên, là trưởng tử trong số những người từ cõi chết sống lại, để trong mọi sự Người đứng hàng đầu. Vì Thiên Chúa đã muốn làm cho tất cả sự viên mãn hiện diện ở nơi Người, cũng như muốn nhờ Người mà làm cho muôn vật được hoà giải với mình. Nhờ máu Người đổ ra trên thập giá, Thiên Chúa đã đem lại bình an cho mọi loài dưới đất và muôn vật trên trời.
     Hãy cảm nghiệm tình yêu thương xót của Thiên Chúa để rồi nhìn lại tình yêu thương xót của chúng ta như thế nào? Chúng ta yêu Chúa và thương xót người thật sự chưa? Chưa, cụ thể, trước hết, quan hệ của chúng ta với Chúa còn có rất nhiều biên giới, nhiều điều kiện: lạy Chúa nếu Chúa cho con cái này, cái kia thì con đi nhờ thờ ca tụng và yêu Chúa luôn. Hay là yêu Chúa lắm nhưng mà mỗi thánh lễ đúng một tiếng thôi Chúa nhé, hơn nữa là không được vì con bận việc này cấn việc kia rồi. Hoặc là gia đình con kính mến yêu Chúa lắm, muốn đọc kinh ca tụng thờ phượng Chúa mỗi tối nhưng vì con cái đi học thêm học bớt giờ giấc bất thường khó tập trung quá nên bỏ luôn. Còn đối với tha nhân, chúng ta cũng chưa thương xót hết mình đủ vì còn quá nhiều biên giới che chắn, quá nhiều điều kiện: nào là khác nhau về ý thức hệ, khác nhau về tôn giáo, quan niệm, rồi tiền bạc giàu nghèo, tri thức, nhan sắc… Cho nên, trong Tông Sắc Dung Nhan Lòng Thương Xót, Đức Thánh Cha Phanxicô nói rằng: “Giáo hội có sứ mạng  công bố về Lòng Thương Xót của Thiên Chúa, công bố con tim đang sôi sục của Tin Mừng. Nhờ đó, Lòng Thương Xót sẽ đạt tới được con tim và khối óc của con người. Hiền thê của Chúa Kitô biến hành động của Con Thiên Chúa thành hành động của mình, và đi đến với tất cả mọi người cũng như không loại trừ bất cứ ai” (Số 12).   
       Rồi chính trong quan hệ vợ chồng, cha mẹ với con cái chúng ta thương xót nhau nhưng đặt ra đủ thứ điều kiện: bà phải sinh con trai cho tui, ông phải bỏ hút thuốc rượu chè đi đã, ba má phải mua cho con xe Airblack thì con mới đi làm kiếm tiền phục dưỡng ba má chứ. Qủa thật, chúng ta chưa vượt ra những biên giới này được. Chúng ta có thương xót nhưng bị giới hạn nên tình yêu thương xót của chúng ta là tình yêu thương xót có điều kiện. Cho nên, có lý khi tác giả nào đó sáng tác bài hát “Tiếng hát của Dòng Sông” có đoạn “Tình yêu đến em không mong đợi gì, tình yêu đi êm không hề hối tiếc!”. Qủa thế tình yêu ấy đâu còn ý nghĩa gì, đâu đem lại giá trị tuyệt đối.
Cho nên, chỉ có tình yêu thương xót vô điều kiện mới phá đi những biên giới để đem lại hạnh phúc đích thực, tình yêu viên mãn nhất. Chính Chúa Giêsu là Chúa, là Thầy và là anh đã yêu gương cho chúng ta: “Không có tình yêu nào quý hơn tình yêu của người hiến mạng vì người mình yêu”. Vì vậy, tình yêu thương xót của chúng ta dành cho nhau cũng phải vô điều kiện để rồi thương xót hết mọi người kể cả người ốm đau, bệnh tật, nghèo khổ bị xã hội bỏ rơi hay thậm chí kẻ làm phiền lòng ta nữa, đừng chờ đợi đáp trả cái gì. Vì vậy, trong buổi tiếp kiến hơn 20 ngàn khác hành hương tại quảng trường Thánh Phêrô tại Rôma ngày 22-6-2016 vừa qua, Đức Thánh Cha Phanxicô nói rằng: “Các người nghèo, người bị loại trừ và bệnh tật là thịt xác của Chúa Kitô. Có biết bao lần chúng ta găp gỡ một người nghèo đến gặp chúng ta! Chúng ta cũng có thể quảng đại, có thể cảm thương, nhưng không đụng tới tay họ. Chúng ta cho họ một đồng bạc, nhưng tránh đụng tới tay họ, chúng ta vứt đồng bạc ở đó. Chúa Giêsu dạy chúng ta đừng sợ hãi đụng tới người nghèo và người bị loại trừ, bởi vì Ngài ở trong họ. Họ là anh em của chúng ta! Kitô hữu không loại trừ ai hết, nhưng cho họ chỗ và để cho tất cả mọi người đến
         Hãy tín thác vào Chúa và nhờ ơn Chúa, chúng ta phải thực hành tình yêu thương xót vô điều kiện này vì đó là tình yêu thương xót đích thực mà Chúa Giêsu dạy chúng ta hôm nay. Vấn đề là chúng ta phải khiêm tốn nhìn nhận sự giới hạn đồng thời cố gắng tập luyện và vươn lên. Ước gì sau khi ra về, mỗi người biết tập nếp sống thương xót hằng ngày nhờ sự tác động của Chúa Thánh Thần tình yêu sẽ giúp chúng ta kiến tạo hạnh phúc và bình an đích thực cho cá nhân, cho gia đình, lối xóm, giáo xứ, Giáo hội và cả xã hội này. Amen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét