Trang

Thứ Tư, 13 tháng 2, 2019

CHÚA NHẬT VI THƯỜNG NIÊN


PHÚC LỘC CỦA CHÚA
Lời Chúa: Gr 17,5-8; 1Cr 15,12.16-20; Lc 6,17.20-26


Khi đi tới gian hàng bán tranh ảnh trong dịp tết, tôi thấy có tấm tranh tuyệt đẹp có hai câu đối như sau: “Đêm ba mươi co cẳng đạp thằng BẦN ra cửa. Sáng Mồng một giang tay bồng ông PHÚC vào nhà”. Vâng, trong những ngày đầu xuân, theo thói quen, người ta rủ nhau đi hái lộc. Gọi là đi hái lộc nhưng thực ra người đi hái lộc đã có sẵn trong những ước mơ, những nguyện ước trước khi hái lộc: khấn xin và hái được lộc hạnh phúc và lộc thịnh vượng trong suốt 365 ngày sắp đến vì chưng, quan niệm xưa, lộc là của trời hay các đấng thiêng liêng ban cho.

          Còn chúng ta hôm nay đến với Chúa trong ngày của Chúa vì Ngài là Chúa của vũ trụ, Chúa của mùa xuân và của mọi phúc lộc. Vì vậy, không chỉ trong những ngày tết mà mọi ngày, chúng ta đến với Chúa trong tâm tình cảm tạ, ngợi khen, chúc tụng và tôn thờ Thiên Chúa đồng thời xin Ngài ban phúc lộc cho mỗi người, cho gia đình, giáo xứ, giáo phận, giáo hội và đất nước chúng ta.  Qủa thật, Chúa Giêsu hôm nay đã đáp ứng ước nguyện đó nên ban lộc và phúc cho ta mọi ngày và suốt đời đó là phúc Lộc Nước Trời, “Phúc cho anh em là những người nghèo khó, vì Nước Trời là của anh em”. Chúng ta sẽ nói ngay rằng mới đầu năm đầu tháng mà Chúa nói tới nghèo khó rồi, mà nghèo khó sao lại phúc lộc được? Không, Chúa không bao giờ muốn chúng ta phải thiếu thốn vật chất cả, mà ngược lại luôn ban cho kẻ đói nghèo của đầy dư nữa là khác (bài Magnifacat). Cái nghèo khó mà Chúa Giêsu nói ở đây đó là tinh thần không cậy dựa vào tiền của, quyền lực, danh vọng nhưng phải siêu thoát với vật chất và đặt niềm tin cậy vào Chúa, đó mới là phúc lộc đích thực. Cho nên, trong bài đọc thứ nhất, Tiên tri Giêrêmia khẳng định rằng ai đặt niềm tin vào Chúa, và có Chúa làm chỗ nương thân, thì người ấy sẽ được phúc lộc dồi dào chẳng sợ gì phong ba bão tố của cuộc sống.
Con người sinh ra là để được sống phúc lộc, mà phúc lộc này chỉ có Trời hay các đấng thiêng liêng ban cho. Cho nên, phúc lộc là niềm khát khao của con người trong từng giây, từng ngày và nhiều khi cả đời. Nhưng làm sao để đạt được lộc phúc đó, có phải đi hái lộc đầu năm là hái được lộc phúc liền tay, rồi cả năm ngồi không mà hưởng thụ? Không, muốn có được phúc lộc đó, con người một phần dựa ơn Thiên Chúa ban và phần khác là nơi ý chí, nghị lực, đức tin và sức lực của mỗi người. Nhưng thực tế, con người cho rằng có tiền là có phúc lộc tất cả. Cho nên, đồng tiền sẽ làm chủ đời họ và thậm chí nó sai gì mình làm cũng cũng làm dù biết đó là bất nhân, bất nghĩa, vô phúc! Cho nên trong cuộc sống, không thiếu những gia đình đại gia thật sự nhưng không phúc lộc vì vợ chồng xào xáo nhau, con cái bỏ nhà đi hoang, hút chích nghiện ngập. Rồi cũng vì tiền, cha mẹ đuổi con, con đuổi cho mẹ ra khỏi nhà và cũng vì đồng tiền mà biết bao nhiêu chuyện thương tâm xảy ra trong xã hội hôm nay: giết người, cướp của, cướp đất, bóc lột... Vì thế phúc lộc đâu phải nằm ở tiền của, danh vọng, quyền uy nên Chúa Giêsu dạy phúc lộc nằm nơi tâm hồn nghèo khó, có nghĩa là một tâm hồn siêu thoát biết sử dụng của cải, kiến thức, địa vị quyền thế mà phục vụ nhau, giúp nhau thăng tiến cuộc sống này ngỏ hầu đạt phúc lộc đó là Nước Trời ngay ở đời này lẫn đời sau.
Tâm hồn nghèo là tâm hồn sống trọn tình vẹn nghĩa với Chúa và tha nhân ngay ở đời này dù người đó giàu hay nghèo, dù vui hay buồn, dù sướng hay khổ. Tâm hồn nghèo là tâm hồn hiền lành, trong sạch, hòa thuận và khiêm nhường, vì nếu trong cuộc đời nếu tôi kiêu căng sắc xảo thì tôi là người tối, nếu huênh hoang huyền hoặc tôi thành tồi, và tự ái nặng nề tôi thành tội, khiêm tốn tôi thật thà đơn giãn tôi là tôi. Chẳng hạn, tâm hồn nghèo khó của vua Đavít, dù trên ngai vàng bệ ngọc là một niềm cậy trông vào Chúa, hay tâm hồn nghèo khóc Chúa Giêsu, Đức Mẹ và thánh cả Giuse dù khó khăn gian khổ nhưng vẫn chan chứa niềm vui, hạnh phúc vì biết đặt niềm tin vào Thiên Chúa là chủ muôn phúc lộc. Cho nên, nếu không có một sự tuôn trào phúc lộc là nước sự sống đời đời của Thiên Chúa thì đời sống của chúng ta có thể trở nên vàng úa và trơ trọi. Không có ân sủng Thiên Chúa chúng ta sẽ không có phúc lộc.
Cho nên, hôm nay nguồn mạch phúc lộc chính yếu ân sủng tươi mát của Thiên Chúa: Lời Chúa và Thánh Thể. Lời Chúa nuôi dưỡng đức tin của chúng ta và Thánh Thể nuôi dưỡng đời sống của Thiên Chúa trong tâm hồn chúng ta. Lời Chúa làm đức tin của chúng ta sống động, thiết thực và hữu hiệu còn Thánh Thể ban cho chúng ta sức mạnh để sống và thực hiện đức tin của chúng ta theo thánh ý Chúa ngay đời này mà đem là phúc lộc là Nước Trời cho ta. Ước gì, giờ này mỗi người chúng ta hãy để tâm hồn trở nên như chiếc bình sạch trơn tru trống rỗng, để Thiên Chúa không những đong đầy phúc lộc Nước Chúa Trời vào tâm hồn từng người trong chúng ta qua Lời Ngài và Thánh Thể sắp ngự trong tâm hồn mỗi người chúng ta ngõ hầu dệt nên những phúc lộc đời thường trong cuộc sống gia đình, giáo xứ, xã hội của chúng ta. Đồng thời, xin cho mỗi người cũng biết chia sẻ những phúc lộc thành tựa đó cho người khác để mọi người được hưởng trọn vẹn phúc lộc đích thực là sống mãi bên Chúa, chính nguồn Chân, Thiện, Mỹ. Amen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét