HÃY MẾN CHÚA YÊU NGƯỜI THẬT LÒNG
Lời Chúa: Đnl 6, 2-6; Dt 7, 23-28; Mc 12, 28b-34
Chúng ta luôn nói và khẳng định rằng
Thiên Chúa luôn yêu thương chúng ta. Đó là một chân lý, sự thât. Nhưng còn
chúng ta có yêu Chúa hay không? Tình yêu của chúng ta dành cho Chúa có thực sự
là trên hết mọi sự, hết linh hồn hết trí khôn không hay vẫn còn đó sự “bắt cá
hai tay”? Tình yêu của Chúa dành cho chúng ta vô bờ bến còn tình yêu của chúng
ta dành cho Chúa và tha nhân vẫn còn đó những toan tính thiệt hơn?
Chúng ta thử quan sát thái độ sống Đạo
của chính mình và các tín hữu chung quanh chúng ta sẽ thấy: nhiều khi chúng ta theo
Đạo nhưng chỉ dừng lại ở việc tham dự lễ ngày Chúa nhật đầy đủ là yên tâm vì đã
chu toàn bổn phận với Chúa. Nhưng đa phần là chúng ta chỉ đi xem chứ không dự
vì xác ở nhà thờ còn tâm hồn của ta ở bên ngoài đủ mọi lo toan sự đời nhân tình
thế thái. Có những người đi lễ còn cố tình đi muộn để đứng ở ngoài, để tìm chỗ
khuất để vừa dự lễ vừa điều khiển công việc qua điện thoại. Có những người đi
nhà thờ, tham gia các đoàn thể xem ra rất tốt nhưng ở đời họ vẫn còn đó những
đam mê tội lỗi, những mê tín dị đoan. Họ sống thiếu công bình bác ái. Họ vẫn
chồng nọ vợ kia, vẫn ngoại tình, vẫn cờ bạc, vẫn rượu chè bê tha, tham sân si. Có
những người cho rằng theo Đạo là Đạo tại tâm nên chẳng chịu lãnh nhận các bí
tích. Thực ra Đạo Công Giáo vừa bên trong vừa bên ngoài, tức là tin Chúa, yêu
Chúa thì phải sống Lời Chúa dạy cho nên kính mến thờ phượng Thiên Chúa hết lòng
hết sức thì phải yêu người như Chúa yêu ta thể hiện qua đời sống đức tin: sống thánh
thiện, công bình và bác ái.
Cho nên Chúa Giêsu dạy: “Điều răn đứng đầu là:
Nghe đây, hỡi Ít-ra-en, Đức Chúa, Thiên Chúa chúng ta, là Đức Chúa duy nhất.
Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết
trí khôn và hết sức lực ngươi. Điều răn thứ hai là: Ngươi phải yêu
người thân cận như chính mình. Chẳng có điều răn nào khác lớn hơn các điều răn
đó". Yêu mến Chúa trên hết mọi có nghĩa
rằng siêng năng tìm hiểu lời Chúa và thực hành Lời ấy trong cuộc sống. Vì
chưng, Chúa Giê-su đã từng nói không phải những ai kêu “Lạy Chúa, lạy Chúa là được vào Nước Thiên đàng đâu! Mà là những ai thực
hành lời Chúa mới được vào Thiên đàng”. Tựa như hai người yêu nhau thì luôn
lắng nghe nhau, lắng nghe những nhu cầu của nhau và luôn làm điều gì đó cho
người mình yêu hài lòng. Vì thế, nếu chúng ta yêu mến Chúa thực sự thì chúng ta
cũng phải lắng nghe Lời Chúa và sống điều Chúa truyền để làm vui lòng Chúa.
Điều mà chúng ta có thể làm vui lòng Chúa là sự trung thành với Chúa và sống
thương mến nhau. Sự trung thành với Chúa đòi hỏi chúng ta phải để cho Chúa vị
trí số 1 trong tâm trí, trong cuộc sống của chúng ta. Sự trung thành đó được
thể hiện qua việc chúng ta luôn chọn Chúa hơn là những danh lợi thú trần gian vì
chưng Thánh vịnh chúng ta vừa đáp ca rằng: “Con yêu mến Ngài, lạy CHÚA là sức mạnh của
con; lạy CHÚA là núi đá, là thành luỹ, là Đấng giải thoát con; lạy Thiên Chúa
con thờ, là núi đá cho con trú ẩn, là khiên mộc, là Đấng cứu độ quyền năng, là
thành trì bảo vệ”.
Tại
sao yêu mến Chúa cũng đòi phải yêu mến tha nhân? Bởi tha nhân là hình ảnh của
Chúa, con cái Thiên Chúa và anh em với nhau. Thánh Gioan nói rằng ai nói mình
yêu mến Chúa mà không yêu mến anh em là kẻ dối gian. Sở dĩ chúng ta phải yêu
mến tha nhân vì chúng ta đều là con một Cha trên trời, là anh em với nhau, và
chính Chúa Giê-su đã từng đồng hóa mình với những mảnh đời bất hạnh để những ai
giúp đỡ họ là giúp đỡ chính Chúa. Vì thế giới răn yêu người cũng là giới răn
quan trọng mà Chúa đã để lại cho các môn đệ như một chúc thư phải thi hành: “Thầy ban cho các con một điều răn mới, là các con hãy
thương yêu nhau”.
Để được như thế, mỗi
người tín hữu phải là một Kitô khác để có thể hiểu và cảm thông với tha nhân. Một
Kitô khác có nghĩa rằng chúng ta đừng khác với Ðức Kitô khi chúng ta sống thiếu
vắng tình yêu trong lời nói và việc làm của chúng ta. Chúng ta đừng khác với Ðức
Kitô khi chúng ta sống thiếu sự quan tâm với những anh em nghèo đói, với những
mảnh đời bất hạnh bên đường. Chúng ta đừng khác với Ðức Kitô khi chúng ta sống
trong bùn nhơ của tội lỗi, của sự thiếu trong sạch, thiếu công bình và bác ái với
tha nhân. Chúng ta đừng khác với Ðức Kitô khi chúng ta hà khắc, kết án anh em một
cách đoạn tuyệt và thiếu lòng bao dung. Chúng ta hãy nên giống Chúa Kitô khi
chúng ta hiện diện với ai, là chúng ta đem đến cho họ niềm vui và hạnh phúc.
Chúng ta hãy nên giống Chúa Kitô để chúng ta có thể gieo vãi yêu thương, hạnh
phúc vào cho nhân thế qua việc phục vụ và dấn thân quảng đại của chúng ta.
Chúng ta hãy nên đồng hình đồng dạng với Ðức Kitô để có thể tha cho kẻ làm hại
chúng ta, để có thể quên đi lỗi lầm của anh em và dám hy sinh quên mình mà vác
thập giá hằng ngày mà theo Chúa. Chẳng hạn, Thánh nữ Têrêxa Calcutta là Nhà Truyền Giáo của Tình
Thương Bác Ái, đã dâng hiến trọn vẹn cuộc đời, để phục vụ những anh chị em
nghèo cùng nhất, với sức mạnh múc lấy từ tình thương đối với Chúa Kitô. Sứ mạng
của Mẹ Têrêsa bắt đầu mỗi ngày, trước lúc rạng đông, trước Bí Tích Thánh Thể.
Trong thinh lặng của sự chiêm ngắm, Mẹ đã lắng nghe vang dội lời nói của Chúa
Giêsu trên thập giá: Ta khát. Lời Kêu Vang nầy, được đón nhận trong cõi thâm sâu
của tâm hồn, đã thôi thúc Mẹ tiến đi trên các đường phố Calcutta và khắp nơi
trên thế giới, để đi tìm Chúa Giêsu trong người nghèo, người khuyệt bệnh bệnh
hoạn, người bị bỏ rơi, người hấp hối sắp chết.
Ước gì qua Lời Chúa hôm nay trong
tháng Các đẳng linh hồn này, xin Chúa ban ơn cho chúng ta biết kính mến Thiên Chúa
và yêu người một cách chân tình và thật lòng.
Tình yêu ấy được diễn tả trong mỗi thánh lễ khi lãnh nhận lời Chúa, Mình
Thánh Chúa một cách trân quý nhật và khi chúng ta trao ban bình an cho nhau một
cách chân tình nhất. Xin cho mỗi thánh lễ chúng ta dâng, không kết thúc tại nhà
thờ nhưng kéo dài trong cuộc sống việc sống thánh thiện và thương yêu hết mọi người
khi còn sống hay đã qua đời bằng hành động cụ thể hằng ngày của chúng ta.
Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét