XIN CHO THẤY TOÀN DIỆN VẺ ĐẸP CỦA
CHÚA, THA NHÂN VÀ THIÊN NHIÊN
Lời Chúa: Gr 31,7-9; Dt 5,1-6; Mc 10,46-52
Thiền gia tên là Unađa kể về những anh
khiếm thị đi sờ voi và đoán xem con voi nó như thế nào. Anh rờ trúng ngay cái
đầu thì bảo con voi giống như cái nồi. Anh rờ trúng cái đuôi thì bảo nó giống
như cái chổi. Anh trúng cái tai thì bảo voi như cái quạt. Qua câu chuyện này tác
giả muốn nói rằng khiếm thị là không có khả năng nhìn thấy và không có khả năng
nhận diện sự thật toàn diện về một đối tượng nào đó. Đối tượng bị xé thành
những mãnh vụn. Chúng ta có mắt rất tốt vì nhìn thấy toàn diện nhưng không
chừng rơi vào những tình trạng khiếm thị bởi có những khi mình không nhận diện
sự thật toàn diện một đối tượng mà mình chỉ thấy được một khía cạnh của đối
tượng đó.
Bài Tin mừng hôm nay cảnh báo cho chúng ta
điều đó. Đối tượng là Chúa Giêsu và Ngài đang trên con đường đi tới Giêrusalem,
có nghĩa là đang tới đồi Canvê, tới thập giá nhưng tiếc thay mọi người chẳng
nhìn ra sự thật về Chúa Giêsu, kể cả các môn đệ của Ngài nữa. Cụ thể, Tin Mừng
kể Thầy trò đang đi, thì có một người khiếm thị đang ngồi ăn xin bên vệ đường,
tên anh ta là Ba-ti-mê, con ông Ti-mê. Vừa nghe nói đó là Đức Giê-su Na-da-rét,
anh ta bắt đầu kêu lên rằng: "Lạy ông Giê-su, Con vua Đa-vít, xin dủ lòng
thương tôi!" Nhiều người quát nạt bảo anh ta im đi, nhưng anh ta càng kêu
lớn tiếng: "Lạy Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi!". Rõ ràng, các
môn đệ và cả đám đông không ai hiểu và cũng không thấy hết được toàn diện con
người Giêsu Nagiarét, là Con Thiên Chúa, là Đấng Mêsia, chỉ một mình anh khiếm
thị Batimê. Tất cả đám đông và các môn đệ vây quanh Chúa Giêsu bấy giờ đều ở
trong tình trạng khiếm thị tâm linh, khiếm thị đôi mắt đức tin, ngược lại, anh
chàng khiếm thị đôi mắt kia hóa ra lại sáng mắt đức tin nhìn ra Chúa Giêsu là
Đấng Mêsia nên anh ta gọi Chúa Giêsu là con vua Đavít một tước hiệu trong Thánh
Kinh dành cho Đấng Mêsia, đang khi đó những người khác thì không nhận ra.
Có lẽ cuộc sống hôm nay chúng ta bị phân tán
đủ mọi thứ đối tượng đang khi đó đối tượng căn bản nhất là Thiên Chúa, tha nhân,
thiên nhiên mà mình không biết, hay có thấy cũng chỉ thấy một phần cho nên dễ
dàng đánh mất Chúa, tha nhân và hủy hoại môi trường nhiên nhiên. Chúng ta đã có
ánh sáng là Đức Giêsu Kitô, Ngài là hình ảnh của Thiên Chúa vô hình, là ánh
sáng để nhờ ánh sáng ấy mọi người khám phá ra Thiên Chúa là Đấng sáng tạo nên
muôn loài muôn vật, đặc biệt còn cứu chuộc loài người khi con người sa ngã. Vì
vậy, tác giả Thánh vịnh ca rằng: “Lạy
Chúa trong ánh sáng của Người, xin cho con nhìn thấy ánh sáng”.
Cuộc sống con người chúng ta được đan kết các
mối quan hệ: với Thiên Chúa, với mọi người và với thiên nhiên. Chúng ta nhìn
thấy rõ sự cần thiết của các mối quan hệ này nhưng nhiều khi chúng ta bị khiếm
thị tức là thấy không toàn vẹn Thiên Chúa và Lời của Ngài, không thấy con người
là quý giá vô vùng và môi trường thiên nhiên là mái ấm, là ngôi nhà chung của
nhân loại. Cho nên, chẳng lạ gì, khi chúng ta đến với Chúa, nghe lời Ngài, rước
Ngài vào lòng nhưng trong cuộc sống chúng ta vẫn phạm tội, vẫn mê tín dị đoan
và có khi bỏ Chúa nếu gặp khó khăn khốn đốn. Rồi đối với tha nhân, vào
Facebook, chúng ta cũng thấy đủ mọi chuyện xảy ra trên thế giới xung ta, thế
nhưng thấy cũng như không, vì thấy mà không cảm thông gì, không chia sẻ gì hay
giúp được gì cho những người cùng khổ đang thống thiết kêu gì. Chúng ta còn thấy
và biết rằng môi trường thiên nhiên bị ô nhiễm là gây tác hại nguy hiểm đến con
người như thế nào, nhưng chúng ta vẫn phá hoại, vẫn gây ô nhiễm môi trường sống
của mình một cách vô trách nhiệm. Vì vậy, trong thông điệp đang “hot”, “Laudato
si” (chăm sóc ngôi nhà chung), Đức Thánh Cha Phanxicô kêu gọi toàn thể nhân
loại: “Hãy
có cái nhìn mới về sự vật, hãy thực hiện cách mạng văn hoá triệt để. Chúng ta
đang đối mặt với một cuộc khủng hoảng cấp bách, khi mà, vì những hành động của
chúng ta, trái đất đã bắt đầu ngày càng trở nên một bãi rác khổng lồ. Chúng ta
nhớ rằng Thiên Chúa luôn ở với chúng ta, rằng chúng ta có thể nỗ lực cả về
phương diện cá nhân lẫn cùng nhau hợp tác để thay đổi tình hình. Chúng ta phải
thức tỉnh tâm hồn và hướng tới một hoán cải về sinh thái, trong đó chúng ta
thấy được sự liên kết mật thiết giữa Thiên Chúa và mọi sinh vật, để sẵn sàng
lắng nghe tiếng kêu cứu của trái đất và tiếng khóc than của người nghèo” (số 49).
Tin Mừng kể có lần các môn đệ đến gần hỏi Đức
Giê-su rằng: "Sao Thầy lại dùng dụ
ngôn mà nói với dân chúng? Chúa Giêsu nói với các môn đệ và chúng ta hôm nay rằng
bởi vì anh em thì được ơn hiểu biết các mầu nhiệm Nước Trời, còn họ thì không.
Bởi thế, nếu Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ, là vì họ nhìn mà không nhìn, nghe
mà không nghe không hiểu, có trố mắt nhìn cũng chẳng thấy; vì lòng dân này đã
ra chai đá: chúng đã bịt tai nhắm mắt, kẻo mắt chúng thấy, tai chúng nghe, và
lòng hiểu được mà hoán cải, và rồi Ta sẽ chữa chúng cho lành” (Mt 13,10-16).
Vì vậy, chúng ta hãy khiêm tốn chạy đến với Chúa để người chữa trị. Người sẽ
giúp chúng ta nhìn thấy chân lý toàn vẹn. Người sẽ giúp chúng ta nhận ra Thiên
Chúa là Cha của chúng ta và mọi người là anh em với nhau. Người sẽ giúp ta nhận
ra con đường tiến về nhà Cha trên Trời.
Lạy Chúa Chúa Giêsu, xin mở mắt tâm hồn chúng
con để chúng con nhận ra Chúa và bước theo Ngài là sự thật và là Sự Sống của chúng
con đồng thời nhìn ra Chúa trong mọi người để chúng con hy sinh tha thứ và phục
vụ họ trong yêu thương nhất nữa là biết gìn giữ và bảo vệ môi trường thiên
nhiên nơi chúng con đang sống mỗi ngày xanh sạch đẹp như lòng Chúa ước mong.
Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét