Trang

Thứ Tư, 26 tháng 9, 2018

CHÚA NHẬT XXVI THƯỜNG NIÊN


ĐỪNG LÀM GƯƠNG XẤU
Lời Chúa: Ds 11,25-29; Gc 5,1-6;
Mc 9,38-43.45.47-48


          Giữa cuộc sống này có rất nhiều gương mù gương xấu, rất nhiều cảm dỗ và những dịp tội, chúng ta dễ bị chơi vơi, lao đảo, không làm chủ được chính mình. Bên cạnh đó, chúng ta thường có những thói quen không tốt: chửi thề, chửi tục, nói hành nói xấu, cãi vã, ẫu đả lẫn nhau, ăn gian nói dối, hay nhậu nhẹt rượu chè bê bết… Vì thói quen xấu nhưng quen thói làm và dẫn đến vấp phạm. Theo lẽ thường thói xấu lan đi rất nhanh, làm theo rất dễ; còn gương tốt chẳng mấy ai noi và làm theo. Cụ thể, ngày nay nạn nói tục tiểu tràng lan từ thiếu nhi đến ông già, từ thường dân đến người trí thức. Cái này ai bày, ai bảo đâu ấy thế mà người ta nói không biết dơ cái miệng, mất nhân cách. Trong khi đó, nhân nghĩa lễ trí tín hay tiên học lễ hậu học văn, người ta được dạy, được học học nữa học mãi mà không lan truyền nhanh, mấy ai ý thức! Nói đâu xa, ngay trong Hội Thánh hay chính trong gia đình, giáo xứ chúng ta cũng có nhiều người gây gương xấu, gương mù khiến đức tin của người sống bên cạnh gặp khủng hoảng. Chẳng hạn, có một số anh chị em giáo dân hay tu sĩ đang lễ, rút điện thoại nhắn tin hay trả chỉ vài dây. Hay đang lúc Linh mục chia sẻ Lời Chúa hoặc dâng lễ mà chúng ta vẫn tự nhiên nói chuyện thời sự, chuyện gia đình, chuyện làm ăn… dù một câu hai câu. Rồi cũng có người trong nhà thờ bỏ ra ngoài hút thuốc, người bên ngoài thì nói chuyên thao thao bất tiệc.

          Đức Giêsu hôm nay tỏ thái độ không khoan nhượng đối với kẻ làm gương mù gương xấu, Ngài kịch liệt phản đối và dạy bảo đừng bao giờ làm điều ấy vì hành động ấy gây tại hại và nguy hiểm không chỉ cho mình và cho cả người khác. Cho nên, Chúa Giêsu khẳng định rất khắc khe rằng: "Ai làm cớ cho một trong những kẻ bé mọn đang tin đây phải sa ngã, thì thà buộc cối đá lớn vào cổ nó mà ném xuống biển còn hơn” (Mc 9,42).
          Gương mù gương xấu là gì? Đó là lời nói hành động và việc làm của ta gây thiệt hại cho linh hồn ta và người khác. Đó không chỉ là lỗi của mình mà làm cớ cho người khác vấp phạm nữa. Nhìn vào đời sống thường nhật, chúng ta dễ dàng thấy không thiếu những lần chúng ta làm cớ cho người khác vấp phạm. Chẳng hạn, khi chúng ta cư xử tệ hại hay bất công với tha nhân, khi chúng ta sống thiếu bác ái, khi chúng ta ganh tỵ, tranh dành hơn thua, khi chúng ta lười biếng thờ ơ trong việc thờ phượng Thiên Chúa, hay khi chúng ta có óc bè phái hay kỳ thị… Chúng là những cớ và những trở ngại ngăn lối bít đường không cho người khác nên thánh thiện và đến được Nước Trời.
Mỗi người trong chúng ta có Thiên Chúa ngự trị ở giữa tâm hồn, có chân lý tình yêu Ba Ngôi và Lời Chúa thúc đẩy giúp chúng ta sống đúng nhân cách Kitô hữu và xứng đáng là con cái sự sáng. Chúa Giêsu kết án nặng nề đối với những ai sống trong dịp tội và gây gương mù gương xấu. Trong cuộc sống có biết bao nhiêu là dịp tội và gương mù gương xấu. Chỉ cần xét mình trong Kinh Bảy Mối Tội Đầu thôi cũng đủ thấy mình yếu đuối dễ vấp phạm. Nếu sống hà tiện, tôi dễ lỗi đức bác ái. Nếu sống kiêu căng, tự đắc, tôi dễ lỗi đức khiêm nhường. Nếu ham muốn dục nhục, tôi dễ lỗi điều răn thứ sáu, mê dâm dục. Nếu hay hờn giận, tôi dễ thù hận người ta. Nếu mê ăn mê uống, tôi dễ ham tiền, ham danh, ham lợi mà chèn ép người ta. Nếu ghen ghét, tôi dễ gây thù hận, chiến tranh, khủng bố. Nếu tôi lười biếng việc Đức Chúa Trời, tôi dễ làm tôi cho tội lỗi, mất linh hồn.
Vậy, có thể chúng ta đã ít nhiều gây gương xấu. Chẳng hạn, cha mẹ tội lỗi khiến con cái mất niềm tin. Nhà tu hành mê say vật chất khiến tín hữu thất vọng. Các hội đoàn trong giáo xứ chia bè chia phái khiến nhiều người mất sự hiệp nhất. Những phe phái chia rẽ khiến giới trẻ nghi ngờ tình yêu. Nhiều khi chúng ta, vì vô tình hay thiếu khôn ngoan, không biết hạn chế tự do của mình, nên đã làm tổn thương lương tâm của những người yếu đuối. Cho nên, Đức Giêsu hôm nay đòi ta chặt tay, chặt chân, móc mắt, nếu những bộ phận đó làm ta phạm tội và gây gương mù gương xấu. Hội Thánh không bao giờ hiểu đòi hỏi này theo nghĩa đen (nếu thế thì khó mà có một Kitô hữu lành lặn!). Nhưng chúng ta lại không được coi thường tính chất mạnh mẽ và quyết liệt của đòi buộc này. Người khôn là người dám từ bỏ một điều quý để giữ lại một điều quý hơn. Chỉ những ai coi cuộc sống vĩnh cửu là điều quý nhất, người ấy mới dám hy sinh mắt và tay chân, những gì vốn là tốt, nhưng nay lại thành cớ cho ta phạm tội. Có bao điều thiết thân, gắn liền với đời ta, nhưng nay đã trở thành cớ cho ta sa ngã, bất nhân bất nghĩa, thì giờ đây ta cũng phải cắt đứt, đoạn tuyệt. Chấp nhận đoạn tuyệt là chấp nhận đớn đau. Bỏ một tật xấu, một thói quen, một kế hoạch xấu có khi còn đau hơn móc mắt hay chặt tay. Nếu chúng ta can đảm thắng vượt nỗi đau, chúng ta sẽ được tự do thanh thoát nhờ chúng ta biết giải phẫu tận căn từ trong ra ngoài con người chúng ta: thay ước muốn tốt nơi trái tim ngục tù, thay lối nghĩ thánh thiện nơi bộ óc gian tà, thay cái nhìn cảm thương nơi đôi mắt hình viên đạn, thay cách hành động yêu thương nơi tay, chân miệng lưỡi luôn làm điều dữ.
Ước gì qua Lời Chúa hôm nay xin cho mọi người chúng ta biết để ý đến lời ăn tiếng nói và các việc xấu chúng ta thường vấp phạm trước mặt anh chị em nhất là nơi những người trong gia đình, trong giáo xứ.
Xin Chúa giúp sức và thánh hóa chúng con hầu chúng con sẽ sống xứng đáng là con cái của Chúa, đồng thời thực thi những gương sáng, gương tốt hầu lôi kéo nhiều người trở về sống trong Tình yêu của Thiên Chúa Ba Ngôi vì “lời nói lung lay gương bày lôi kéo”. Xin Chúa giúp chúng con biết lánh xa những dịp tội hầu giúp lôi kéo những người khác khỏi những hố sâu của những đam mê tội lỗi. Amen.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét