Mục 12
“Tôi tin xác loài người ngày
sau sống lại”
Tín biểu của Kitô giáo – là Bản tuyên xưng đức tin của chúng ta vào Thiên
Chúa là Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần, và vào hành động tạo dựng, cứu độ
và thánh hoá của Ngài – được kết thúc với lời tuyên xưng về sự sống lại của những
người chết, vào lúc cùng tận thời gian, và về sự sống vĩnh cửu. Vì vậy, chúng
ta tin một cách chắc chắn và hy vọng một cách chính xác rằng: cũng như Đức Kitô
đã thật sự sống lại từ cõi chết và sống muôn đời, thì cũng vậy, những người
công chính sau cái chết của mình sẽ sống muôn đời với Đức Kitô phục sinh, Đấng
sẽ làm cho họ sống lại vào ngày sau hết. Sự sống lại của chúng ta, cũng như sự
sống lại của Người, sẽ là công trình của Ba Ngôi Chí Thánh (Sách giáo lý Hội
Thánh Công giáo, số 988-989).
“Tôi tin xác sống lại”, từ “thân
xác” được dùng ở đây để chỉ con người trong thân phận yếu đuối và phải chết của
nó. “Xác sống lại” có nghĩa là sau khi chết, không những linh hồn bất tử được
có sự sống, mà cả “thân xác phải chết” (Rm 8,11) của chúng ta cũng sẽ được đảm
nhận lại sự sống (Sđd, số 990).
Như vậy, người chết sẽ phục sinh thế nào? Khi chết, linh hồn và thân xác bị
tách biệt, thân xác con người bị hư hoại trong khi linh hồn của nó đến gặp Thiên
Chúa, mà vẫn mong đợi được kết hợp lại với thân xác được tôn vinh của mình.
Thiên Chúa, bằng sự toàn năng của Ngài, sẽ vĩnh viễn trả lại sự sống bất hoại
cho thân xác chúng ta, kết hợp thân xác đó với linh hồn chúng ta, bằng sức mạnh
của cuộc phục sinh của Chúa Giêsu (Sđd, số 997).
Ai sẽ phục sinh? Tất cả mọi người đã chết đều sẽ phục sinh: “Ai đã làm điều
lành, thì sẽ sống lại để được sống, ai đã làm điều dữ, thì sẽ sống lại để bị kết
án” (Ga 5,29) (Sđd, số 998). Khi nào phục sinh? Một cách vĩnh viễn, “trong ngày
sau hết” (Ga 6,39-40.44.54; 11,24); “ngày tận thế” (Sđd, số 1001). Mọi người đã
chết đây là ai? Người đã chết và người đang sống như tận thế họ cũng phải chết
để chịu phán xét chúng. Như vậy, những người lành và kẻ dữ đã chết trước ngày tận
thế, họ đã chịu phán xét riêng số phận họ thế nào? Tất cả họ được sống lại
không? Chúng ta sẽ có câu trả lời nơi mục 13 “Tôi Tin hằng sống vậy”.
Phục sinh thế nào? Đức Kitô đã phục sinh với thân xác riêng của Người:
“Nhìn chân tay Thầy coi, chính Thầy đây mà!” (Lc 24,39); nhưng Người không trở
lại với đời sống trần thế. Cũng vậy, trong Người, “tất cả mọi người sẽ sống lại
với thân xác riêng của mình, thân xác hiện giờ họ đang mang”, nhưng thân xác
này “sẽ được biến đổi thành thân xác của sự vinh quang”, thành “thân thể có thần
khí” (1 Cr 15,44): “Nhưng có người sẽ nói: Kẻ chết sống lại thế nào? Họ
lấy thân thể nào mà trở về? Đồ ngốc!
Ngươi gieo cái gì, cái ấy phải chết mới
được sống; cái ngươi gieo không phải là hình thể sẽ mọc lên, nhưng là một hạt trơ trụi…. Gieo xuống thì
hư nát, mà sống lại thì bất diệt; …
những kẻ chết sẽ sống lại mà không còn hư nát…. Quả vậy, cái thân phải hư nát này sẽ mặc lấy sự bất diệt; và
cái thân phải chết này sẽ mặc lấy sự bất tử” (l Cr 15,35-37.42.52-53). Sự “phục
sinh thế nào” đó, vượt quá trí tưởng tượng và sự hiểu biết của chúng ta; điều
đó chỉ có thể đạt tới bằng đức tin. Nhưng việc chúng ta tham dự vào bí tích
Thánh Thể đã cho chúng ta được nếm trước sự biến hình của thân xác chúng ta nhờ
Đức Kitô: “Cũng như bánh là hoa mầu ruộng đất, sau khi nhận được lời khẩn cầu
Thiên Chúa, không còn là bánh thường nữa, nhưng là Thánh Thể với hai thực tại
trần thế và thiên quốc: cũng vậy, thân xác chúng ta khi đón nhận Thánh Thể thì
không còn bị hư hoại, nhưng đã mang niềm hy vọng phục sinh” (Sđd, số 999-1000).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét