Mục 7
“Ngày sau bởi trời”,
Người “lại xuống phán xét kẻ sống và kẻ chết”
Kính thưa quý
ÔBACE,
Ngày sau bởi trời “NGƯỜI SẼ TRỞ LẠI
TRONG VINH QUANG” có nghĩa là làm sao? Ngày sau đó là ngày nào? Đó là ngày tận
thế hay còn gọi là ngày cánh chung trong ngày này Chúa Giêsu sẽ ngự đến trong vinh
quang để phán xét kẻ sống và kẻ chết. Ngày này xảy ra khi nào, ngày nào, năm
nào, chúng ta và thậm chí Chúa Giêsu cũng không biết, và chỉ có một mình Chúa Cha
biết mà thôi, vì chưng Chúa Giêsu nói: “Thầy
bảo thật anh em: thế hệ này sẽ chẳng qua đi, trước khi mọi điều ấy xảy ra. Trời
đất sẽ qua đi, nhưng những lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu. Còn về ngày hay giờ
đó thì không ai biết được, ngay cả các thiên sứ trên trời hay người Con cũng
không biết, chỉ có Chúa Cha biết mà thôi” (Mc 13,30-32). Cho nên Giáo lý
Hội Thánh Công giáo dạy rằng biến cố cánh chung này có thể xảy ra bất cứ lúc
nào” (số 673). Tin Mừng Mátthêu nói về cuộc quang lâm của Chúa Giêsu như sau: "Ngay sau những ngày gian nan ấy,
thì mặt trời sẽ ra tối tăm, mặt trăng không còn chiếu sáng, các ngôi sao từ
trời sa xuống và các quyền lực trên trời bị lay chuyển. Bấy giờ, dấu hiệu của
Con Người sẽ xuất hiện trên trời; bấy giờ mọi chi tộc trên mặt đất sẽ đấm ngực
và sẽ thấy Con Người rất uy nghi vinh hiển ngự giá mây trời mà đến. Người sẽ
sai các thiên sứ của Người thổi loa vang dậy, tập hợp những kẻ được Người tuyển
chọn từ bốn phương, từ chân trời này đến chân trời kia” (Mt 24,29-31).
Vì sao Đức Kitô bởi trời lại xuống
phán xét, bởi vì “Đức Kitô
đã chết và sống lại chính là để làm Chúa kẻ sống
cũng như kẻ chết” (Rm 14,9). Việc Đức Kitô lên trời cho thấy nhân tính của Người cũng được
tham dự vào quyền năng và uy quyền của
chính Thiên Chúa. Chúa Giêsu Kitô là Chúa: Người nắm mọi quyền bính trên trời dưới đất.
Người “vượt trên mọi quyền lực thần
thiêng, trên mọi tước vị có thể có được” vì Chúa Cha “đã đặt tất cả dưới chân Người” (Ep
1,20-22). Đức Kitô là Chúa của tất cả vũ
trụ và của lịch sử. Nơi Người, lịch sử của con người, kể cả toàn bộ công trình tạo dựng, tìm
gặp được “nơi quy tụ” của mình, tột
đỉnh siêu việt của mình (Sđd, số 668).
Kính thưa quý ÔBACE,
“Để phán xét kẻ sống và kẻ chết”.
Trong cuộc phán xét vào ngày tận thế, Chúa Giêsu sẽ phán xét mỗi người. Lúc đó
những cách sống của mỗi người và sự kín nhiệm trong các tâm hồn được đưa ra ánh
sáng. Lúc đó tội cứng lòng tin, tức là tội coi thường ân sủng do Thiên Chúa
ban, sẽ bị kết án. Cách đối xử với đồng loại sẽ biểu lộ là người ta đã đón nhận
hay đã từ chối ân sủng và tình yêu Thiên Chúa. Đức Kitô là Chúa của sự sống
vĩnh cửu. Thẩm quyền đầy đủ để xét xử một cách vĩnh viễn về các công việc và
các tâm hồn của mọi người là thuộc về Người, với tư cách là Đấng Cứu Chuộc trần
gian. Chúa Giêsu “đã đạt được” quyền này nhờ thập giá của Người. Chúa Cha cũng
“đã ban cho Người Con mọi quyền xét xử” (Ga 5,22). Nhưng Chúa Con không đến để
xét xử, mà để cứu độ, và để ban sự sống Người có nơi chính mình (Sđd, số 669).
Vì vậy, ước gì khi tuyên xưng Đức
Giêsu ngày “Ngày sau bởi trời”, Người “lại xuống phán xét kẻ sống và kẻ chết”,
chúng ta ta rằng trong Ngày Phán Xét, lúc cùng tận trần gian, Đức Kitô sẽ đến
trong vinh quang để hoàn thành cuộc chiến thắng vĩnh viễn của sự lành trên sự dữ,
cả hai, như lúa tốt và cỏ lùng, đã cùng phát triển trong suốt dòng lịch sử. Giờ Đức Kitô vinh hiển, khi ngự đến vào
lúc cùng tận thời gian để phán xét kẻ
sống và kẻ chết, sẽ làm tỏ lộ những điều kín nhiệm trong các tâm hồn và sẽ trả lại cho mỗi người tuỳ theo các công việc của họ và tuỳ theo việc họ đã đón
nhận hoặc từ chối ân sủng Chúa (Sđd, số 681-682).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét