Trang

Thứ Hai, 4 tháng 4, 2016

Chúa Nhật III Phục Sinh



CHÚA PHỤC SINH ĐẤY! 
HÃY TIN VÀO LÒNG THƯƠNG XÓT CHÚA
 Lời Chúa: Cv 5,27-41; Kh 5,11-14; Ga 21,1-19
   Các Tông đồ thật sự buồn rầu chán nãn, thất vọng vì các ông đã bỏ tất cả để theo Thầy nhưng nay Thầy đã chết. Cho nên, các ông trở về quê với nghề cũ, đánh cá. Phêrô và anh em lên thuyền ra khơi và vất vả suốt đêm không được gì. Nhưng, khi bình minh ló rạng, Chúa Giêsu phục sinh vĩnh hằng hiện ra giúp đỡ các ông, bảo các ông thả lưới bên phải mạn thuyền sẽ bắt được cá. Dù không biết ông này là ai, các môn đệ vẫn vâng lời thả lưới, chắc lòng thầm nghĩ rằng “méo mó có hơn không” và “thà đốt lên một bó đuốc còn hơn ngồi nguyền rủa bóng đêm”. Ai ngờ họ được cả chì lẫn chày: vừa trúng được một mẻ cá lạ lùng vừa gặp lại Thầy mình, Đức Kitô phục sinh. Khi các ông kéo cá vào bờ, Chúa Giêsu nướng cá và bánh trao cho các ông, và thế là Thầy trò có một bữa ăn đượm tình thân hữu yêu thương như xưa.

Đêm tối đi đánh cá trên biển chuyện thường, nhưng biển cả và đêm tối trong Tin Mừng hôm nay gợi về nơi chốn của ma quỷ, là thế giới của tội lỗi thống trị kèm theo bao khó khăn thử thách của các Tông đồ xưa, và cả chúng ta hôm nay. Giuđa, đệ tử ruột của Chúa Giêsu, vất vả theo Thầy để mong được dự phần vinh phúc với Thầy nhưng vào bữa ăn tối cuối cùng, Giuđa đã sa chước cám dỗ, bán đứng Thầy mình vì ham tiền. Cho nên, thay vì lãnh phần thưởng vinh phúc, tự ông chốc lấy phần tủi nhục ê chề. Rồi Phêrô, người đã từng tuyên bố bỏ Thầy con biết theo ai vì Thầy là Con Thiên Chúa hằng sống nên ai bỏ thì bỏ chứ con đây dù có chết cũng không bỏ. Ấy thế mà trong đêm Chúa Giêsu bị bắt và đánh đòn, ông đã chối Thầy 3 lần.
Trong cuộc sống, tội lỗi và sự cám dỗ của ma quỷ gây ra cho chúng ta biết bao nhiêu khó khăn đau khổ và thách thức. Nhiều khi mình cố gắng để vượt qua, để vững tin vào Chúa nhưng không được gì. Chẳng hạn, chúng ta vừa mới đi xưng tội tuần trước đó tuần này lại tái phạm, Mùa chay vừa rồi tôi quyết tâm bỏ thói xấu này, nhưng hôm nay mới tuần 3 Phục Sinh tôi lại quen đường cũ, bỏ không được, vì sao? Vì đức tin của mình còn yếu quá. Vì vậy, nhiều khi chúng ta cảm thấy mình sống theo Phúc Âm thật sự đấy nhưng chẳng được gì mà còn thiệt thòi, thua lỗ, mất mát và chán nãn đâm ra ngã lòng. Thử hỏi giờ đây động lực nào tăng thêm sức mạnh giúp chúng ta đứng lên, tiếp tục đi tới, vượt qua những thách đố này. Đó chính niềm tin mạnh mẽ vào Chúa Giêsu phục sinh, Ngài luôn đồng hành trợ lực và chỉ lối đưa đường cho chúng ta bước theo đường ngay nẽo chính đem lại bình an và hạnh phúc cho mình, gia đình, giáo xứ… ngay trong cuộc sống này và mai sau nữa. Vậy điều quan trọng là chúng ta có tin không, khi cuộc đời của chúng ta bị thử thách nhưng Chúa vẫn có đấy? Nhất là niềm tin không phải trừu tượng mà bằng hành động giống như Phêrô nghe lời Thầy thả lưới xuống biển. Và khi nghe biết Chúa đó, ông mặt áo vào phóng xuống biển bơi về phía Thầy, phía ánh sáng, phía sự sống. Chúng ta thì sao bơi về phía sự sống là Chúa và Giáo hội hay bơi về phía bóng tối, phía tội lỗi gây biết bao nhiêu đau khổ đắng cay cho mình, gia đình vợ chồng, con cái…
Ngày nay chúng ta phải đối diện với nhiều cám dỗ, thử thách và khó khăn, thêm vào đó, chúng ta quá căng thẳng vì mãi lo bươn trải, bon chen tìm kiếm cơm áo gạo tiền, học hành, nghề nghiệp. Những thứ đó dễ làm cho chúng ta mệt mõi, rã rời, kiệt sức nãn chí và thất vọng. Đừng sợ! Chúa phục sinh đang hiện diện trong Lời Người, trong Thánh Thể, và trong Giáo Hội, thân thể mầu nhiệm của Người, và trong mọi hoàn cảnh cụ thể của cuộc sống chúng ta. Giờ đây và lúc này, Ngài đang hiện diện với chúng ta trong thánh lễ. Ngài dọn cho chúng ta bữa ăn đó là Lời Chúa, Mình và Máu Ngài để nuôi sống, tăng thêm sức mạnh và đỡ nâng tinh thần cho chúng ta trong cuộc sống dương thế để chúng ta vững tin bước theo Chúa vì không có Chúa chúng ta không thể làm gì được. Cho nên, thật có lý, khi bậc tiền bối của giáo xứ nọ cho khắc 2 câu đối trước cổng ra vào nhà thờ như lời xác tín với ai khi đến nhà thờ ấy rằng: “Thuyền ngược nước xuôi đời khó xử, trời nhào đất lộn Đạo không lây”.
Vì thế, trong Sứ Điệp Phục sinh năm nay, Đức Giáo Hoàng Phanxicô nói rằng: “Chúa Giêsu Kitô, sự nhập thể của lòng thương xót của Thiên Chúa, vì yêu thương chúng ta, đã chết trên thập giá, và vì yêu thương mà Ngài đã sống lại từ cõi chết. Đó là lý do mà chúng ta hôm nay loan báo: Chúa Giêsu là Chúa đó! Sự phục sinh của Ngài làm viên mãn lời tiên tri của Thánh Vịnh: lòng thương xót của Thiên Chúa tồn tại đến muôn đời; lòng thương xót không bao giờ chết. Chúng ta có thể hoàn toàn tin tưởng vào Ngài, và chúng ta tạ ơn Ngài vì chúng ta mà Ngài đã xuống tận những tầng sâu của ngục tổ tông. Giờ đây chúng ta trở thành những người thông phần vào sự sống vĩnh cửu của Ngài và giúp chúng ta thấy được bằng đôi mắt của tình yêu và lòng thương cảm những người đang đói và khát, những khách lạ và tù nhân, những người ở bên lề và bị loại trừ, những nạn nhân của tình trạng áp bức và bạo lực. Thế giới của chúng ta đang đầy rẫy những con người đang đau khổ về thể xác và tinh thần, ngay cả những tin tức hằng ngày cũng đầy rẫy những câu chuyện về những tội ác dã man vốn thường chiếm lĩnh trong các gia đình, và những mâu thuẫn có vũ lực ở qui mô lớn vốn tạo nên sự đau khổ không thể nào mô tả được cho toàn thể các dân tộc".
Ước gì qua Lời Chúa hôm nay, xin cho mỗi người chúng ta biết khám phá ra sự hiện diện của Chúa Kitô phục sinh trong môi trường sống của chúng ta hầu cậy tin vững vàng dù có gặp trăm chiều thử thách đồng thời luôn kết hiệp với Ngài qua việc tham dự bàn tiệc Thánh Thể và thi hành Lời Chúa vì Chúa là chính là nguồn sức sống, nguồn an ủi và Lời Chúa là đèn soi cho chúng ta bước, là ánh sáng chỉ đường con đi đến bến bờ bình an, hạnh phúc đồng thời thực thi lòng thương xót Chúa cho muôn người hầu làm cho xã hội loài người được hòa thuận yêu thương nhau. Amen.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét