CẦN CÓ MỘT TẤM LÒNG
Lời Chúa: Dnl
4,1-2.6-8; Gc1,17-18.21b.22-27;
Mc 7,1-8a.14-15.21-23
Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã từng viết: “Sống trong đời sống, cần có một tấm
lòng. Để làm gì em biết không? Để gió cuốn đi, để gió
cuốn đi. Gió cuốn đi cho mây qua dòng sông. Ngày vừa lên hay đêm xuống mêng
mông. Ôi trái tim đang bay theo thời gian. Làm chiếc bóng đi rao lời dối gian”. Thật vậy, sống
trong một xã hội văn minh và tiến bộ hôm nay đáng lẽ, con người sẽ được vui và
hạnh phúc hơn, vì biết dành cho nhau cả tấm lòng. Nhưng, thực tế cho thấy, đau
khổ, bất hạnh, bất công hay bạo lực vẫn xảy ra khắp đó đây. Con người dường như
mất niềm tin với nhau trong gia đình cũng như ngoài xã hội. Đồng ý rằng xã hội
hôm nay, giúp người ta năng động, giỏi giang hơn trong việc kiếm tiền và hưởng
thụ, nhưng nó lại làm cho lòng người ra chai lì trước tội lỗi, trước những nỗi
bất hạnh, khốn cùng của người khác. Thế giới ấy giúp người ta thỏa mãn với
những gì mình đang có, an phận trong lớp vỏ bọc của vật chất hiện đại, nhưng
lại đánh mất đi tình người đồng thời mất những cơ hội lớn lên trong yêu thương
khi không còn biết cư xử tử tế và chân thật với nhau. Cho nên, người ta ngày
nay lo làm đẹp nhan sắc, body sáu múi mà lòng bất bao dung, thiếu thật thà;
ngày ngày yến tiệc ăn nhậu li bì mà không có trái tim cảm thông hay chia sẻ;
hay người ta lo làm giàu mà đánh mất đi nhân cách và lòng thiện… Như vậy họ có
được cái bên ngoài mà mất cái bên trong, mà cái bên trong mới làm nên con người
tốt lành thánh thiện. Cho nên, ông bà ta dạy: “tốt gỗ hay tốt nước sơn” hay “cái
nết đánh chết cái đẹp”. Còn Chúa Giêsu hôm nay dạy: "Không có cái gì từ
bên ngoài vào trong con người lại có thể làm cho con người ra ô uế được; nhưng
chính cái từ con người xuất ra, là cái làm cho con người ra ô uế.
Vì vậy, Chúa Giêsu quở trách
các biệt phái “Dân này tôn kính Ta bằng
môi bằng miệng, còn lòng chúng thì lại xa Ta”. Tức là họ coi cái võ quan
trọng hơn cái ruột; cái hình thức hơn nội dung; cái bên ngoài cần hơn tấm lòng.
Nhưng thử hỏi việc rửa tay cần hay rửa
tấm lòng là cần? Đương nhiên, rửa tấm lòng! Vì, nếu tay bẩn, chúng ta có thể
dùng đũa, dùng thìa, chúng ta có ăn bốc đâu. Vì thế, Chúa nói cái làm cho con
người ra bẩn là tấm lòng, cái này mới đáng sợ! Đúng vậy, Chúa Giêsu nói rằng
những hành vi tà
dâm, trộm cắp, giết người, ngoại tình, tham lam, độc ác, xảo trá, trác táng,
ganh tỵ, phỉ báng, kiêu ngạo, ngông cuồng… Tất cả những điều xấu xa đó, đều từ
bên trong xuất ra, và làm cho con người ra ô uế."
Trong
cuộc sống thường ngày, tấm lòng là yếu tố quan trọng cho mọi hành vi luân lý
của chúng ta. Cho nên dù chúng ta có
làm được những việc tốt lành, mà nếu không có sự góp phần của con tim, của cõi
lòng, thì chúng ta cũng chỉ là những kẻ bôi bác, giả hình, dối gạt hay vô dụng mà thôi. Vì vậy, người ta nói: “Có tài mà không có đức là người vô dụng”. Chính vì thế, Chúa Giêsu coi cái tâm,
cái lòng là yếu tố chi phối mọi việc làm của chúng ta, nó
có thể làm cho ta thành thánh, nhưng cũng có thể làm cho bi đát, tội lỗi. Con vật
nó chỉ làm theo bản năng không biết đâu thiện ác còn con người có cái tâm nên
mới có người thiện và ác trong cuộc đời này. Cho nên, tâm hay cõi lòng mới là
nguồn gốc của việc lành hay dữ, việc tốt hay xấu.
Vẻ đẹp bên ngoài
làm cho con người dễ nhìn dễ thương nhưng cái đẹp bên trong tức là lòng tốt,
tâm thiện làm cho con người dễ sống và nên người. Cho nên ông bà dạy: “đói cho
sạch, rách cho thơm”. Vì vậy, đẹp thể xác và đẹp cả tâm hồn mới có ích cho gia
đình, xã hội, Giáo hội và làm rạng rỡ vinh quang đạo Chúa đồng thời mưu ích cho
mình và tha nhân. Nhưng để lòng mình ra tốt và thiện thì chúng ta hãy làm như Lời
Chúa dạy trong bài đọc 2: “Anh em hãy giũ
sạch mọi điều ô uế và mọi thứ độc ác còn lan tràn; hãy khiêm tốn đón nhận lời
đã được gieo vào lòng anh em; lời ấy có sức cứu độ linh hồn anh em. Lời ấy
chính là Lời Chúa và giới răn của Người” (Gc 1,21). Cho nên, Lời Chúa bài
đọc một dạy ai giữ và đem ra thực hành Lời Chúa, thì người đó sẽ được coi là
khôn ngoan, thông minh, thánh thiện và hoàn hảo (Đnl 4,6).
Vì vậy, trong bài đọc 2, Thánh Gia-cô-bê dạy: “Anh em hãy đem Lời ấy ra thực hành, chứ đừng nghe
suông mà lừa dối chính mình” (Gc 1,22). Vậy, chỉ khi thi hành Lời Chúa thì lòng
chúng ta mới thật, mới thiệt và thánh trước mặt Thiên Chúa và mọi người. Cụ
thể, Lời Chúa hôm nay trong bài đọc 2 mời gọi ta hãy quan tâm chăm sóc người
nghèo khổ, người cô thế cô thân đồng thời phải tránh xa mọi thứ tham lam của
lòng người, đừng để chúng làm cho con người ra tội lỗi, độc ác, gian tà và sa
đọa. Vì vậy, trong Thông Điệp ”Laudato sí” (Thông điệp Môi Sinh), Đức
Thánh Cha Phanxicô mời gọi mọi người trên trái đất này hãy ý thức một: “Nền
môi sinh học toàn diện này ”, có nghĩa rằng không thể tách rời khỏi ý niệm công
ích” (156), nhưng phải hiểu một cách cụ thể: trong bối cảnh ngày nay, trong đó
”có bao nhiêu bất công và ngày càng có nhiều những người bị gạt bỏ, thiếu các
nhân quyền căn bản”, sự dấn thân cho công ích có nghĩa là thực hiện những chọn
lựa liên đới trên căn bản ”sự chọn lựa ưu tiên dành cho những người nghèo nhất” (158). Đó cũng là cách thức tốt nhất để để lại một thế giới
lâu bền cho các thế hệ mai sau, không phải qua những lời tuyên bố, nhưng qua sự
dấn thân săn sóc người nghèo ngày nay, như Đức Giáo Hoàng Biển Đức 16 đã nhấn
mạnh: ”ngoài sự liên đới chân thành giữa
các thế hệ, còn cần tái khẳng định nhu cầu cấp thiết về luân lý cần có sự liên
đới được canh tân giữa các thế hệ” (162).
Ước gì qua Lời Chúa
hôm này, xin cho chúng ta ý thức rằng mỗi làm mình làm sạch, làm đẹp thân xác
thì cũng làm sạch và đẹp tâm hồn, tấm lòng khỏi những bợn nhơ tội lỗi, những
toan tính bất chính và đam mê thấp hèn. Đồng thời, luôn biết trân trọng, yêu
qúy phẩm giá cao qúy của con người là hình ảnh Thiên Chúa để luôn sống yêu thương,
tha thứ, bao dung và phục vụ người nghèo khổ nhất trong giáo xứ hay làng xóm chúng
ta ngõ hầu bình an và hạnh phúc của Chúa luôn cư ngụ trong cuộc sống từng người
chúng ta. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét