“Khi tỉnh giấc, ông Giu-se làm như sứ
thần Chúa dạy và đón vợ về nhà. Ông không ăn ở với bà, cho đến khi bà sinh một
con trai, và ông đặt tên cho con trẻ là Giê-su” (Mt 1,24-15).
Giáo lý Hội Thánh Công Giáo dạy
rằng: “Đức tin là hồng ân của Thiên Chúa, là nhân đức siêu nhiên
do Người phú bẩm. Để có được đức tin nầy, cần có ân sủng Thiên Chúa đi trước
giúp đỡ và có sự trợ giúp bên trong của Chúa Thánh Thần, Đấng thúc đẩy và qui
hướng con tim về cùng Thiên Chúa, mở mắt tinh thần và ban cho “mọi người cảm
thấy dịu ngọt khi đón nhận và tin theo chân lý” (DV 5), (số 153). Qủa thế, trong Thánh Kinh, Đức tin là
nguồn gốc và trung tâm của đời sống tôn giáo. Thiên Chúa đã thực hiện việc cứu
độ con người ngay trong chính lịch sử của con người và con người phải đáp trả
kế hoạch của Thiên Chúa thực hiện trong thời gian bằng Đức tin.
Phúc Âm đã kể lại ba lần thiên thần
hiện ra trong giấc mộng để báo cho thánh Giuse biết ý định của Thiên Chúa. Lần
thứ nhất, sứ thần Thiên Chúa truyền
tin cho Thánh Giu-se (Mt 1,18-14). Lần thứ hai, Sứ thần báo tin Thánh Giuse đưa con trẻ Giêsu
và Mẹ Maria lên đường trốn sang Ai cập (Mt 2,13-18). Và lần thứ ba, thánh Giuse
được sứ thần báo tin phải đem con trrẻ và Mẹ người trở về Palestine, định cư
tại Nagiarét. Điều đáng chú ý rằng cả ba lần truyền tin cho Thánh Giuse đều là
ban đêm và cả ba lần thánh cả đều vâng lời mau mắn, không đặt vấn đề, không hỏi
tại sao, dù ngài luôn bước đi trong đêm tối của đức tin.
Qủa thế, Thánh Giuse đã sống chung
với Đức Maria và Đức Giêsu, những con người của huyền nhiệm. Một người bình thường
đã là một thế giới huyền bí huống gì là một con người của huyền nhiệm lại càng
sâu xa bí ẩn hơn bội phần. Đi bên những huyền nhiệm cũng như đi trong đêm tối.
Thánh Giuse không hiểu gì hết. Không hiểu mà vẫn phải đón nhận. Không hiểu mà
vẫn phải tin, phải yêu. Không hiểu mà vẫn phải đống hành cho đến mãn đời. Tuy có
lúc lòng Thánh Giuse có xao xuyến nhưng Thánh Giuse vẫn vững tin, vẫn mạnh mẽ
bước đi và thi hành ý Chúa trọn vẹn. Đi trong đêm tối đức tin, Ngài có ngọn lửa
đức mến soi đường. Đêm đen lắm, nhưng Ngài cứ yêu mến Chúa, cứ gắn bó với Chúa,
và cứ bước đi với Chúa. Cho nên, Thánh Giuse là người công chính (Mt
1,19), trước hết và
trên hết, Người phải là Đấng được công chính hóa nhờ Đức tin, vì qủa thực Người
đã liên kết mật thiết với Đức Kitô trong Đức tin (Rm.3,28 tt). Đức tin luôn
vượt khỏi những giới hạn của tầm hiểu biết của con người. Người ta không thể lấy lý trí ra để lý
giải phạm vi Đức tin.
Như vậy, rõ ràng đức tin không phải là một mớ giáo lý mà ta đã học, cũng
không phải là một sự chinh phục, mà là một ân ban nhưng không của Thiên Chúa.
Nhờ ân ban ấy, con người có được một lối sống tin tưởng, phó thác và chủ động
theo Chúa. Lối sống đó là soi mình dưới bóng Chúa, đặt hành vi luân thường đạo
lý dưới Lời Chúa qua từng biến cố của cuộc đời. Nghĩa là biết đáp ứng bằng đức
tin trong mọi tình huống bằng hành động cụ thể:
- Khi gặp hạnh phúc hay sung sướng, chúng ta tạ ơn Chúa đồng thời phải gắn
bó với Chúa hơn nữa. Vì chưng “Tôi có là gì cũng là nhờ ơn Thiên Chúa" (1Cr 15,10). - Khi thành công và giàu có, chúng ta tạ ơn Chúa đồng thời biết
chia sẻ với tha nhân vì chưng Chúa Giêsu dạy “cho
thì có phúc hơn là nhận" (Cv 20,35). Cho nên “phàm ai đã có, thì sẽ được
cho thêm; còn ai không có, thì ngay cái nó đang có cũng sẽ bị lấy đi" (Mt
19,35). - Khi lâm cảnh
túng thiếu nghèo khổ, đừng buồn bã, đừng oán trách trái lại, chúng ta cần phải
cậy dựa và tìm đến Đấng phù trợ ta nhờ đó đức tin ta được mạnh mẽ, được vững
vàn hầu luôn được Chúa ủi an làm cho ta được bình an mà vui sống với Chúa,
trong Chúa và bên Chúa. - Khi gặp đau khổ tinh thân thần cũng như thân xác,
đừng tuyệt vọng, đừng đánh mất đức tin! Nhưng, trước hết phải sống Lời Chúa
hằng ngày, nghĩa là xin vâng và thi hành Lời Chúa ở bất cứ hoàn cảnh nào hay dù
đau khổ mấy đi chăng nữa. Vì chính lúc ấy, Lời
Chúa ban cho chúng ta sức mạnh để chịu đựng đau khổ một trật kiên trì vững đức
tin để rồi đến một lúc nào đó chắc chắn chúng ta sẽ nhìn thấy những điều kỳ diệu
và những điều lớn lao mà chúng ta không tưởng tượng được! Đúng như Lời Chúa
trong thư Do thái quả quyết “Đức tin là bảo
đảm cho những điều ta hy vọng, là bằng chứng cho những điều ta không thấy”
(Dt 11,1). Vì vậy, sống Lời Ngài từng giây trong đời giúp đức tin kiên cường
hơn và bền đỗ hơn đồng thời phát huy tính hiệu quả của lòng tin. Cho nên, Thánh
Giacôbê xác tín: “Anh em hãy tự cho mình
là được chan chứa niềm vui khi gặp thử thách trăm chiều. Vì như anh em biết: đức
tin có vượt qua thử thách mới sinh ra lòng kiên nhẫn. Chớ gì anh em chứng tỏ
lòng kiên nhẫn đó ra bằng những việc hoàn hảo, để anh em nên hoàn hảo, không có
chi đáng trách, không thiếu sót điều gì” (Gc 1,2-4).
Noi gương Thánh
Giuse, bằng một Đức tin sáng suốt và phó thác, chúng ta hãy vâng theo Thánh ý
Chúa trong mọi biến cố của cuộc đời, để đến ngày Đức tin kết thúc, "ta sẽ
thấy một Thiên Chúa như chính Ngài hiện hữu" (1Ga 3,2). Chính khi không
hiểu nổi những việc Thiên Chúa làm, với lòng tin tưởng tuyệt đối để cho Người hành động, thì
Người sẽ thực hiện nơi chúng ta muôn điều kỳ diệu. Thánh Giuse đã làm theo mệnh
lệnh của Thiên Chúa không một oán trách thở than. Biết rằng đường lối của Chúa chẳng mấy ai hiều thấu nhưng với niềm tin
trung kiên và mạnh mẽ Thánh Giuse theo Chúa cho đến hết hơi cho đến trọn đời.
Lạy
Chúa, xin cho chúng con biết noi gương Thánh Giuse, bước đi theo
đường lối của Chúa
và thi hành Lời Chúa trong cuộc sống
và cũng là cuộc hành trình đức tin về Thiên Quốc, nơi Thánh Giuse đang ở bên
Chúa.
Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét