Trang

Thứ Năm, 1 tháng 5, 2014

GIẢI ĐÁP THẮC MẮC TÍN LÝ VÀ LUÂN LÝ



Thưa cha, chúng ta có được phép bỏ tro người chết xuống hồ, sông hay biển?

Lm Phanxicô Xaviê Ngô Tôn Huấn trả lời,

Trước hết, phải nói lại một lần nữa là việc chôn xác kẻ chết là một việc đạo đức được khuyến khích và tôn trọng từ xưa đến nay trong Giáo Hội và trong mọi nền văn hóa nhân loại. Riêng trong Giáo Hội Công Giáo, việc  đạo đức này được đặc biệt tôn trọng vì niềm tin “ xác loài người ngày sau sống lại”  (Kinh Tin Kính), cho nên phải được chôn cất cho xứng đáng với niềm tin này.Vì thế, ở khắp nơi trong Giáo Hội đều có các nghĩa trang được làm phép để chôn người chết  cho  con cháu, thân nhân  đến viếng thăm quanh năm, và  đặc biệt trong tháng cầu cho các linh hồn ( tháng 11 dương lịch). Ai viếng thăm nghĩa trang và cầu cho các linh hồn mà xác đang còn nằm ở đây thì được ân đại xá nhưng phải nhường lại ân huệ này cho các linh hồn thân nhân hay các linh hồn khác có xác đang nằm trong nghĩa trang. Đây là việc đạo đức mà các tín hữu được khuyến khích siêng năng làm để cầu cho các linh hồn còn đang được thanh tẩy trong nơi Luyện tội (Purgatory).

Trước  đây,  có thời  Giáo Hội  đã cấm thiêu xác người chết (cremation) vì có bè rối (heretics) chủ trương đốt xác kẻ chết để thách đố Giáo Hội xem còn  lấy  gì để tin xác kẻ chết sẽ  sống lại  như Giáo Hội dạy. Sau này bè rối đó tan và từ sau Công Đông Vaticanô  II (1962-65) đến nay,  Giáo Hội lại cho phép đốt xác nhưng phải tin rằng dù xác chết tan trong lòng đất hay tan  thành tro bụi  khi  đem thiêu, thì vẫn được quyền năng của Thiên Chúa cho sống lại  hiệp cùng linh hồn để vào Nước Trời hưởng hạnh phúc Thiên Đàng hay bị phạt trong nơi gọi là hỏa ngục (hell) trong ngày cánh chung (Mt 25:31-46).
Giáo Lý và Giáo luật của Giáo Hội đều dạy phải tôn kính thi hài của người quá cố  được an táng trong nghĩa trang Công giáo để chờ ngày sống lại.
Nếu chọn hỏa táng (cremation)  thì việc này không được làm trái với niềm tin của Giáo Hội về sự sống lại của kẻ chết (x. giáo luật số 1176; SGLGHCG số 1684- 1690). Nghĩa là  phải tin rằng dù xác kẻ chết đã ra tro bụi, thì  vẫn được sống lại cùng với linh hồn trong ngay sau hết như  đã nói ở trên. Vì thế, tro của người hỏa táng cũng phải được  tôn kính như xác chôn ngoài nghĩa địa. Nghĩa là phải cất giữ tro này ở nơi xứng đáng, hoặc  ở tư gia hay trong nhà thờ  nào có nhận cất giữ tro của người  hỏa táng. Nghĩa là  không được phép mang tro này ra trải ngoài sông, ao hồ hay biển cả, như những người không có niềm tin vào sự sống  lại của kẻ chết đang làm. Vì không tin, nên họ đã trải  tro của thân nhân họ ra sông, hồ hay biển cả, vì cho rằng con người là hư không, chết là hết, nên thả tro ra sông, biển để nói lên sự hư không này của thân phận con người.
Ngược lại, vì người Công Giáo tin xác loài người sẽ sống lại, nên xác chết phải được giữ gìn trong nghĩa trang hay trong các hộp tro để cho con cháu, thân nhân viếng thăm và cầu nguyện. Vậy nếu đem  tro của người  chết  trải ra ngoài sông, biển thì lấy  đâu ra nơi cụ thể để viếng thăm đặc biệt trong tháng cầu cho các linh hồn.  Nghiêm trọng hơn nữa là nếu đem trải tro người chết ra sông, hay biển thì vô tình chia sẻ niềm tin của những người không tin có sự sống lại của thân xác hay sao?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét