NHỜ PHÉP RỬA, TA ĐƯỢC THÁP NHẬP VÀO SỰ THÁNH VÀ THIỆN CỦA THIÊN CHÚA
Lời Chúa: Is 42,1-4.6-7; Cv
10,34-38; Lc 3,15-16.21-22
Hôm
nay mừng lễ Chúa chịu phép rửa như khép lại mùa Giáng Sinh và bắt đầu bước vào
cuộc sống công khai của Ngôi Hai Thiên Chúa làm người, Ngài thi hành sự thánh thiện
của Thiên Chúa. Cho nên, hôm nay chúng ta không thấy còn cảnh hang đá Belem đèn
điện huy hoàng rực rỡ nữa, nhưng là cảnh đoàn người xếp hàng chịu phép rửa bởi
ông Gioan tẩy giả. Những người này ý thức được bóng tối tội lỗi trong cuộc đời
của họ nên họ đã đến với ông Gio-an xin nhận phép rửa sám hối. Đức Giêsu cũng
bước xuống dòng nước ấy và chịu phép rửa mặc dù Ngài chẳng có một tội gì, và đang
khi Người cầu nguyện, thì trời mở ra, và Thánh Thần ngự xuống trên Người dưới
hình dáng chim bồ câu. Lại có tiếng từ trời phán rằng: Con là Con yêu dấu của
Cha, Cha hài lòng về Con. Vâng, rõ ràng, từ dòng nước, Chúa Giêsu được Chúa Cha
tuyển chọn để “biểu lộ lòng nhân hậu và
đem ơn cứu độ của Thiên Chúa đến với nhân loại”, Lời Chúa trong bài đọc 2,
Thánh Phaolô đã khẳng định như thế.
Chúa Giêsu đâu tội tại sao phải chịu phép
rửa? Thưa Ngài chịu phép rửa là để giữ trọn Lòng Thương Xót của Chúa Cha và để
tỏ tình liên đới với chúng ta. Cho nên, trong bài đọc hai, thánh Phaolô nói vì
thương xót chúng ta, Chúa Giêsu Kitô vốn dĩ là Thiên Chúa vĩ đại, vinh quang
nhưng hủy mình ra không, đã tự hiến mình để cứu chuộc và thanh luyện chúng ta thành
dân tinh tuyền, thánh thiện. Chúa Giêsu hoà mình vào trong dòng người rửa tội,
tức là hoà mình với nhân loại tội lỗi, đau khổ, âu lo và thử thách để làm cho
họ nên thánh thiện. Ngài hòa mình với nhân loại để nhận chìm nhân loại tội lỗi
này xuống dòng nước thanh tẩy, và từ dưới dòng nước Ngài đứng lên và vực cả
nhân loại đứng lên, tức là làm cho cả nhân loại tội lỗi trở thành con cái Thiên
Chúa, tức nên thánh đồng thời thương xót nâng đỡ mọi người đưa họ đến sự sống
hiền lành, phục vụ, yêu thương, hy sinh và tha thứ, tức làm cho họ nên thiện
ngay trong cuộc sống này để mọi người được
hạnh phúc, bình an và sự sống đời đời trong tình yêu Ba Ngôi Thiên Chúa.
Cho
nên, Chúa Giêsu đã lập Bí Tích Rửa Tội và nhờ Bí Tích Rửa Tội, chúng ta được giải thoát khỏi tội lỗi, được sinh lại làm
con của Thiên Chúa, trở thành các chi thể của Chúa Kitô trong gia đình Hội
Thánh”(GLHTCG, số 1238). Như thế, phép rửa của Chúa Giêsu nhắc nhở
cho chúng ta ý thức được ơn gọi cao trọng của chúng ta là làm con cái Chúa, con
cái của sự thánh và thiện. Ơn gọi đó đồng thời cũng bao gồm sứ mệnh làm chứng
cho Chúa giữa lòng thế giới này bằng sự thánh và thiện của chúng ta. Và chúng
ta chỉ có thể hiện thực được nó khi biết cố gắng sống theo mẫu gương của Chúa
Giêsu sống hòa mình vào sự thánh thiện của Thiên Chúa để rồi hòa mình vào dòng người
xung quanh ta. Cho nên, chỉ có Phép rửa của Chúa Giêsu mới thật sự rửa sạch mọi
tội lỗi kể cả tội tổ tông và làm cho ta trở thành con Thiên Chúa và là anh chị
em với nhau nên phải yêu thương nhau vì cùng một đức tin, một Phép Rửa, một Cha
trên trời. Vì vậy, Lời Chúa trong bài đọc 2, Thánh Phaolô dạy: “Chúng ta phải từ bỏ lối sống vô luân và
những đam mê trần tục, mà sống chừng mực, công chính và đạo đức ở thế gian này.
Vì chúng ta, Người đã tự hiến để cứu chuộc chúng ta cho thoát khỏi mọi điều bất
chính, và để thanh luyện chúng ta, khiến chúng ta thành Dân riêng của Người,
một dân hăng say làm việc thiện. Cho nên, Thiên Chúa đã tuôn đổ đầy tràn ơn
Thánh Thần xuống trên chúng ta, nhờ Đức Giê-su Ki-tô, Đấng cứu độ chúng ta. Như
vậy, một khi nên công chính nhờ ân sủng của Đức Ki-tô, chúng ta được thừa hưởng
sự sống đời đời, như chúng ta vẫn hy vọng”.
Chúa
Giêsu đã hòa mình vào trong nhân loại để làm cho mọi người trở nên thánh và
thiện hầu hưởng sự sống đời đời, còn chúng ta thì sao? Là những người đã chịu
Phép Rửa của Chúa Giêsu, hôm nay chúng ta có thật sự hòa mình vào sự thánh
thiện của Thiên Chúa để rồi thấm đẫm sự thánh thiện đó vào dòng người nhân loại
như Chúa Giêsu? Chắc có lẽ, chúng ta sẽ trả lời với Chúa rằng có lúc có lúc
không, thưa Chúa. Thứ nhất là có thưa Chúa, tức là những lúc ở trong nhà thờ
tham dự các bí tích đều đặng, đầy đủ, những lúc kinh nguyện sớm tối, những lúc
cuộc sống êm xuôi, hạnh phúc và những lúc tâm hồn bình an, chính những lúc ấy
con cảm thấy mình thánh thiện đủ và có thể hòa mình vào dòng người xung quanh
con giúp anh chị em đó cũng nên thánh thiện giống như con. Nhưng khi về với
cuộc sống, có lúc con không thánh thiện đủ vì hoàn cảnh kinh tế vật chất đã lôi
cuốn chúng ta vào sự xấu khi nào không biết đến nỗi bỏ quên Lời Chúa, chạy theo
lời lẽ thế gian, thay vì nâng mình hay nhân loại lên thì lại nhấn chìm con và
cả họ chìm xuống vực sâu tội lỗi, độc ác và gian tà. Nhưng Lời Chúa trong bài
đọc hai, Thánh Phaolô nói Thiên Chúa luôn tuôn đổ tràn đầy Thánh Thần trên
chúng ta nhờ Đức Giêsu Kitô. Cho nên, chúng ta hãy đặt niềm tin tưởng tuyệt đối
vào Chúa. Đó là cái gốc làm nên sự thánh thiện của chúng ta. Vậy chúng ta khiêm
tốn hòa mình vào sự thánh của Thiên Chúa qua việc phụng thờ Ngài siêng năng
lãnh nhận các bí tích đồng thời thi hành sự thiện của Chúa: tha thứ, sống yêu
thương và phục vụ mọi người như Chúa Giêsu đồng thời xây dựng tình hiệp thông
với nhau trong một đức tin và một phép rửa duy nhất của Chúa Giêsu. Chính lúc
ấy Chúa Cha sẽ nói với từng người như đã nói với Chúa Giêsu rằng “Đây là con
Cha yêu dấu, Cha hài lòng về con”.
Ước gì qua Lời Chúa và Mình Máu Chúa Giêsu
sắp rước lấy thôi thúc chúng ta thi hành sứ vụ của Chúa Giêsu trao phó cho
chúng ta khi lãnh nhận Bí tích rửa tội đó là hòa nhập vào dòng người xung quanh
chúng ta để giúp nhau nên thánh và thiện như lòng Chúa ước mong. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét