DỌN LÒNG ĐÓN CHÚA ĐẾN
Lời Chúa: Br 5,1-9; Pl 1,4-6. 8-11; Lc 3,1-6
Trên
vách núi của Chùa Huyền Không Thượng ở Huế có ghi: “Ta còn hơi thở nụ cười, là còn bát ngát một trời hương xuân”. Câu
thơ muốn nói lên một thái độ thường hằng và là động lực giúp ta vượt qua bao
gian khổ để đi tới phía trước với tất cả niềm hy vọng. Qủa thế, khi chúng ta hy
vọng nghĩa là hướng tới một thực tại, một điều gì đó tốt rất xa, có khi vượt
qua cái chết và dĩ nhiên hy vọng như thế sẽ chi phối toàn bộ hành động, lời
nói, việc làm trong cuộc sống hiện tại của chúng ta để đạt được điều chúng ta
đang hy vọng. Vâng, các bài Lời Chúa hôm nay soi sáng cho chúng ta thấy rằng chúng
ta có niềm hy vọng rằng hết mọi người phàm sẽ thấy, gặp gỡ và đón nhận ơn cứu độ,
là chính Chúa Giêsu đến trong đời mỗi người chúng ta dù chúng ta có bất toàn và
bất xứng, dù chúng ta hạnh phúc hay đau khổ, mạnh khỏe hay bệnh tật. Chính vì vậy
mà ông Gioan tẩy giả kêu gọi: hãy dọn đường, sửa lối cho thẳng để Chúa đến làm
cho đời ta tươi sáng, bình an và hạnh phúc bát ngát một trời hương xuân.
Lời Chúa mời gọi hãy dọn đường? Đường
nào, và dọn bằng cách nào? Đường đó
chính là con đường tấm lòng ra cung cách sống của chúng ta, nó bằng phẳng êm đềm
(là bình an, sự thánh thiện, sự siêu thoát vật chất) hay quanh co gồ ghề, lồi
lõm (là sự buồn bả thất vọng hay tội lỗi). Cho nên, nếu chúng ta đặt tất cả niềm
hy vọng vào tiền bạc, danh vọng, dục vọng và quyền lực, chúng ta làm mọi cách
dù phải gian xảo mưu mô độc ác gian tà miễn sao có được chúng thế là đủ rồi, còn
chuyện sống yêu thương hay sự sống đời sau không quan tâm, tội lỗi mặc kệ. Ngược
lại, nếu không có những thứ đó thì mình đau khổ, tủi hổ bực tức khó chịu, chua
cay gắt gỏng. Nếu đặt niềm hy vọng vào sức khỏe, trí thức hay nhan sắc, chúng
ta tìm mọi cách đạt cho được, không được thì tuyệt vọng.
Đó chỉ là niềm hy vọng của tính
xác thịt, của nhục vọng. Chúa nói tất cả những thứ đó không xuất phát từ Thiên
Chúa, nhưng xuất phát từ lòng người, từ thế gian, mà thế gian sẽ qua đi cùng với
dục vọng của nó, chẳng có gì bền vững. Ngược lại, nếu chúng ta đặt niềm hy vọng
vào cuộc sống hiệp nhất và yêu thương, sẻ chia và đồng hành với nhau, xử sự
công bằng và đồng tâm xây dựng hạnh phúc bình an cho nhau, thì chắc chắn chúng
ta sẽ nhận Chúa làm gia nghiệp và Lời Chúa làm lẽ sống và kim chỉ nam cho mọi lời
nói và hành vi luân lý của chúng ta trong đời sống. Cho nên, Thánh Phaolô trong
bai đọc 2 khẳng định với chúng ta rằng: “Tôi tin chắc rằng:
Đấng đã bắt đầu thực hiện nơi anh chị em một công việc tốt lành như thế, cũng sẽ
đưa công việc đó tới chỗ hoàn thành cho đến ngày Đức Ki-tô Giê-su quang lâm. Như
thế, anh chị em sẽ đem lại hoa trái dồi dào là sống một đời công chính nhờ Đức
Giê-su Ki-tô, để tôn vinh và ngợi khen Thiên Chúa” (Pl 1,6.11).
Chúng ta đã đặt niềm hy vọng vào
Chúa và mục đích của chúng ta nhắm đến là Thiên Chúa và sự sống đời sau, hạnh
phúc thiên đàng: đúng đấy, đẹp đấy nhưng con đường và phương tiện chúng ta dùng
để tới không đúng và hợp với ý Chúa, Lời Chúa và Giáo lý của Hội Thánh. Chẳng hạn,
vì cuộc sống vợ chồng tối ngày sào xáo, chửi bới la lối thóa mạ, gây đau khổ cho
nhau dù có một hai ba mặt con, thôi ly dị cho rồi, đường ai nấy đi để tìm hạnh
phúc khác và đỡ mắc tội Chúa phạt chết, còn con cái ai nuôi cũng được, nếu
không thì cho nó vào trung tâm trẻ em đường phố hay vào cô nhi viện của các Bà
Sơ là xong. Chúa và Giáo Hội đâu dạy như thế! Rồi chuyện trai gái yêu nhau thời
yêu cuồng sống vội, chưa cưới đã sống chung trước, lỡ mang thai, thôi kéo nhau
đi phá cái thai lỡ lầm này cho rồi vừa đỡ khổ nhục vừa không bị tai tiếng gì đến
bà con, họ hàng hay Đạo hạnh nữa. Chúa và Giáo hội đâu bảo làm thế! Chưa hết,
vì chuyện phụng dưỡng ông bà, cha mẹ già bệnh tật mà vợ chồng phải khổ cực, mất
giờ, mất tiền, cãi cọ phân bì… thôi gửi ông bà vào viện dưỡng lão có người chăm
sóc kỹ hơn; nếu đau nặng nói bác sĩ tiêm một liều thuốc chết êm dịu đỡ kéo dài
sự đau khổ ông bà, cha mẹ tội nghiệp. Đó đâu phải là ý Chúa và Giáo Hội dạy! Và
cuối cùng, vì thất tình, vì thất bại làm ăn, vì gặp đau khổ thể xác tinh thần bệnh
tật triền miên thôi tự tử cho rồi sống chi cho thêm đau lòng. Chúa và Giáo hội
đâu cho phép làm thế!
Tất cả những con đường ấy đâu phải
con đường của Chúa vì trái với Tin Mừng, không hợp ý Chúa, và cũng chẳng đúng với
Giáo huấn của Hội Thánh. Bài đọc hai, Thánh Phaolô nói với chúng ta rằng anh chị
em phải có lòng mến trong Chúa Giêsu Kitô, hãy làm việc thiện, ăn ở ngay lành,
biết cái gì là tốt hơn nên làm và cái gì xấu nên từ bỏ hay tránh đi để trở nên
tinh tuyền, thánh thiện trong mọi việc chúng ta làm. Đó là con đường chắc chắn
dẫn ta đến một đời sống công chính nhờ Đức Giêsu Kitô và một lối sống phù hợp với
ý Thiên Chúa và Lời Ngài, Ngài sẽ đảm bảo cuộc sống bình an, trường thọ và hạnh
phúc đích thực. Cho nên, Lời Chúa của Chúa nhật thứ 2 Mùa Vọng này mời gọi
chúng ta dọn đường có nghĩa rằng phải sám hối, thay đổi cái nhìn về tiền của,
thay đổi lối cư xử thiếu đạo đức, có cái nhìn khách quan khi các biến cổ xảy đến
trong cuộc sống hằng ngày, nhất là luôn hy vọng tất cả, chịu đựng tất cả để rồi
dẫn đến lối sống phù hợp với ý Thiên Chúa và Giáo Hội. Và khi chúng ta chấp nhận
san bằng đồi núi kiêu căng, lấp hô sâu tự ái, uốn thẳng tính gian tham và làm sạch
tội lỗi trong tâm hồn nhờ cầu nguyện và siêng năng lãnh nhận các Bí tích, nhất
là Bí tích Hòa Giải, chắc chắn chúng ta sẽ thấy, gặp và nhận được Chúa nguồn
bình an hạnh phúc đích thực ngay trong cuộc đời này và đời sau.
Chúng ta đang sống trong năm phụng
vụ với lời mời gọi của Các Đức Giám Mục Việt Nam năm nay: Đồng hành với các gia
đình gặp khó khăn. Ước gì Lời Chúa hôm
nay thúc đẩy mỗi người trong chúng ta cố gắng sống tâm tình sám hối, sửa lại những
tính hư tật xấu từ trong ra ngoài để xứng đáng được ơn cứu độ của Thiên Chúa đến
ngự trong tâm hồn của chúng ta làm cho chúng ta hạnh phúc và bình an đồng thời thúc
bách chúng ta hăng hái đồng hành sẻ
chia, giúp đỡ và an ủi với các gia đình đang sống quanh chúng ta gặp khó khăn,
khủng hoảng trong cuộc sống hầu họ cũng được Thiên Chúa đồng hành và ban niềm
vui và hy vọng làm cho họ cảm thấy cuộc đời nở hoa chứ không bao giờ bế tắc.
Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét