SỐNG HÔN NHÂN GIA ĐÌNH
THEO MẨU GƯƠNG GIA ÐÌNH THÁNH GIA
Lời
Chúa: Is 62, 11-12; Tt 3, 4-7; Lc 2, 15-20
Mỗi
mùa giáng sinh về, người người nhà nhà cũng nô nức vui tươi hạnh phúc, nhưng
cũng có những người bực tức, buồn bã, tuyệt vọng dù Chúa có giáng sinh tưng
bừng. Cụ thể, Anh Đài Phương Trang kể
rằng: “Mùa noel đó chúng ta quen bên giáo đường. Mùa noel đó anh dắt em vào tình yêu. Quỳ bên hang sâu nghe lời kinh thánh vang
cầu. Nhìn nhau không nói nên câu. Vì biết nói nhau gì đâu”. (mùa Noel đó hai người bắt đầu vào yêu nhau – quá
đẹp và thơ mộng). Thế rồi, “Mùa noel qua chúng ta chia tay giã từ. Hẹn nhau năm tới khi giáng sinh về muôn
nơi. Mình trao cho nhau hoa hồng nhẫn
cưới thiệp hồng. Dìu nhau xem lễ đêm
đông. Bên nhau muôn đời em ơi. (Dự định cưới nhau mùa noel này). “Nhưng
nay mùa noel đến rồi. Từng đêm anh
thức nguyện cầu. Cầu cho hai đứa
thương nhau. Đêm nay giáo đường vang tiếng kinh cầu. Nơi xưa, mình anh đứng, không thấy bóng em đâu. Nửa đêm tan lễ, bước anh bơ vơ trở về. Chợt nghe nước mắt rơi ướt trên bờ môi khô. Rồi noel qua như mộng ước cũng qua rồi. Gặp nhau chỉ để thương đau. Yêu nhau chi rồi xa nhau”. (tình yêu nay
vỡ mộng, buồn rượi rượi).
Cách
đây hơn hai ngàn năm, Thiên Chúa xuống thế làm người để đem tình yêu đích thực
và bình an dưới thế cho người thiện tâm? Ấy thế mà tại sao con người ngày hôm
nay yêu nhau chi rồi xa nhau? Tại sao tình yêu vợ chồng mới hôm nao sắt son mặn thề
rằng: “Đi đâu cho thiếp theo cùng
Đói no thiếp chịu, lạnh lùng thiếp cam”, nhưng hôm nay nói với nhau rằng: “Tôi
thề tôi chẳng yêu ai. Vì người ta cứ
phụ tôi hoài. Bây giờ tôi chẳng còn
tin. Trong nhân gian có kẻ chung tình. Tôi giận tôi đã ngây thơ. Đem tình yêu hiến dâng cho người hết. Nên giờ tôi chẳng còn chi. Khi người ngoảnh mặt mà đi”. Rồi Tại sao ngày nay tình cha nghĩa mẹ hôm
nay không còn dành cho con cái nữa, nếu có thì tại sao: “Cha ơi, cha ở đâu? Mẹ ơi,mẹ ở
đâu? Mưa rơi con lạnh quá, gió
buốt từng cơn con nằm bơ vơ, nằm
mơ môt mái nhà có mẹ và có cha. Tại
sao sinh em trong cuộc đời mà sao không cho em tình người. Tại sao em lang thang lạc loài em nào
có tội gì đâu. Tuổi thơ em
không một mái nhà, tuổi thơ em không được đến trường, tuổi thơ em bơ vơ đầu đường xin từng
hạt cơm rơi, xin từng hạt cơm rơi”.
Tại sao gia đình nhân
loại ngày nay mất tình nghĩa với nhau, vô cảm, bất an và bất hạnh trong khi đó
đã Chúa xuống dương gian đem tình yêu và bình an đích thực cho gia đình nhân
loại thiện tâm hơn hai ngàn năm nay rồi mà? Còn trong bài đọc 2 Thánh Phaolô nói rằng Thiên
Chúa biểu lộ lòng từ bi và nhân ái luôn yêu thương con người nhờ ân sủng của
Đức Kitô. Tại sa lại có chuyện bất hạnh trong gia đình xảy ra? Tông huấn Niềm Vui Yêu Thương, Đức Thánh Cha Phanxicô trả
lời rằng: “Bởi vì trong và giữa các gia đình, sứ điệp Tin Mừng chưa được vang lên; mà cốt
lõi sứ điệp này là “yêu thương tươi đẹp nhất, xuất sắc nhất, lôi cuốn nhất và
đồng thời cần thiết nhất”. Sứ điệp yêu thương này chưa chiếm trung tâm mọi hoạt
động phúc âm hóa” trong các môi trường đặc biệt là gia đình (số 58). Rồi Chúa
xuống thế đem bình an và thánh thiện đến cho mọi thành viên thiện tâm trong gia
đình chúng ta nhưng tâm
chúng ta không thiện đủ nên chúng ta không đón nhận Thiên Chúa trở nên người ở
giữa chúng ta, một khi chúng ta không đón nhận Thiên Chúa hay có đón nhận Ngài
vào cuộc sống, chúng ta lắng nghe Lời Ngài và giáo huấn của Hội Thánh nhưng
chúng ta không sống Lời Ngài dạy, không thực thi những luật điều Hội Thánh dạy
nên vẫn còn nhiều đôi bạn trẻ yêu nhau để rồi ghét nhau, cha mẹ yêu nhau như
vẫn còn kỵ thị nhau, tỳ hiềm nhau, bỏ rơi con cái và rồi những người làm con cái không vâng lời cha mẹ, thiếu thảo
kính cha mẹ và thậm chí còn bất hiếu nữa là khác, cho nên mới có chuyện mới đây
ở Nghệ An, thằng con trai nghịch tử đi
nhậu về, thấy mẹ không nấu cơm mà nằm trên giường ngủ, anh chửi bới rồi lao vào
đấm đá, đánh chết mẹ đẻ của mình tại chỗ?
Kính thưa cộng
đoàn, sống trong cuộc đời này ai cũng khao khát có một gia đình hạnh phúc bởi
một tình yêu đích thực. Tình yêu đó là yêu vợ yêu chồng, yêu cha yêu mẹ, yêu
gia đình và yêu con cái. Tình yêu đó được Thiên Chúa tặng ban cho chúng ta qua
Con của Ngài là Chúa Giêsu hôm nay được sinh ra cho chúng ta như một phép nhiệm
mầu dẫn đưa chúng ta mỗi ngày sống yêu thương, tha thứ, bao dung và hy sinh cho
nhau để mỗi này tình yêu ấy được thăng hoa, bình an và hạnh phúc rạng ngời.
Tin
Mừng hôm nay kể sau khi Thiên thần báo tin cho các người chăn chiên Chúa đã
giáng sinh, lập tức họ hối hả ra đi. Đến nơi, họ gặp bà Ma-ri-a, ông Giu-se,
cùng với Hài Nhi đặt nằm trong máng cỏ. Như vậy, họ gặp một gia đình có cha có
mẹ và có con. Vậy, cùng với các mục đồng năm xưa, giờ đây chúng ta hãy chiêm
ngắm người Thứ nhất trong hang đá đó là thánh Giuse, người cha trong
gia đình. Thánh
Giuse là một người cha, người chồng luôn mau mắn phục vụ gia đình không quản
khó nhọc, không quản ngày đêm, không tính toán hay vụ lợi. Cụ thể, Tin Mừng kể
"Đang đêm, sứ thần hiện ra cùng Giuse trong giấc mơ và bảo: "hãy đem
Hài Nhi và Mẹ Người trốn sang Ai-cập", thì thánh Giuse tức tốc thi hành
(Mt 2,13-14). Rồi sau khi đã an cư lạc nghiệp bên Ai-cập, sứ thần của Chúa lại
báo mộng cho ông rằng: "Này ông, dậy đem Hài Nhi và mẹ Người về đất
Ít-ra-en", thánh Giuse mau mắn thi hành không do dự (Mt 2,19 -21). Và Thánh Giuse là người cha lao động cần
cù để nuôi dưỡng mọi thành viên trong gia đình ngày một hoàn thiện. Tóm lại,
Thánh Giuse quả là người cha có tình và có nghĩa với con, tình đó là: “Tình cha ấm áp như vầng thái
dương. Ngọt ngào như dòng nước trôi
đầu nguồn. Suốt đời vì con gian nan. Ân tình đậm sâu bao nhiêu. Cha hỡi cha già dấu yêu. Và con nhớ mãi những ngày tháng qua. Kỷ niệm năm nào khó phai trong lòng. Nhớ hoài tuổi thơ bên cha. Gian khổ ngày
đêm chăm lo. Mong muốn con được lớn
khôn. Còn nhớ những ngày ấy. Những đêm trường giá lạnh. Và cha nằm ôm con. Sưởi ấm những canh dài. Nhẹ nhàng hôn con và cha khẽ nói. Này con yêu ơi con hãy nhớ. Hãy nhớ lời cha sống cho nên người và con
ơi chớ bao giờ dối gian”.
Người thứ hai quỳ trong hang đá là Mẹ
Maria, một người Mẹ tuyệt vời. Một người Mẹ trổi vượt về khiêm nhường. Cho dù được sứ thần Gabrien
gọi là "Đấng đầy ơn phúc" (Lc 1, 28), được bà Ê-li-sa-bét ca ngợi là
người có phúc hơn mọi người nữ; (Lc 1, 42) nhưng Mẹ vẫn nhận mình chỉ là
"nữ tì hèn mọn" (Lc 1, 48). Mẹ
Maria, một Người Mẹ, người vợ đầy lòng yêu thương và phục vụ mọi người từ trong
gia đình ra xã hội. Cụ thể, khi vừa hay tin người chị họ cao niên được Chúa cho
cưu mang con trai trong tuổi già, Mẹ đến nhà bà Ê-li-sa-bét để chúc mừng và ở
lại phục vụ người chị họ cao niên trong thời gian thai nghén và sinh nở ròng rã
ba tháng trời. Rồi, Mẹ Maria dự tiệc cưới tại Ca-na, dù không phải là người
nhà, Mẹ là người đầu tiên phát hiện tiệc cưới thiếu rượu và xin Chúa Giêsu con
Mẹ, làm phép hóa nước thành rượu (Ga 2,3). Mẹ Maria là người mẹ rất mực hiền
lành, nên dù phải nôn nao, lo lắng, cực lòng tìm con suốt ba ngày ròng, khi gặp
được con, Mẹ vẫn giữ được sự dịu dàng hiếm có: "Con ơi, sao con lại xử với cha mẹ như vậy? Con thấy không, cha con và
mẹ đây đã phải cực lòng tìm con!". Rồi suốt 33 năm lặng lội gieo neo
nuôi con trẻ Giêsu lớn khôn, theo con khi con mình đi rảo giảng, con bị bắt,
chết táng xác và sống lại. Cho nên, nhân lễ kính
Đức Mẹ Guadalupe, bổn mạng của Mỹ châu, Đức Thánh Cha Phanxicô đã nói rằng:
”Phúc cho chúng ta là những người đã tin, và học hỏi nơi niềm tin mạnh mẽ với tinh
thần phục vụ vốn đã và đang là đặc tính của Mẹ Maria, Mẹ của chúng ta. Nơi nào
có Đức Mẹ, thì luôn có sự hiện diện và hương vị gia đình. Nơi nào có Đức Mẹ,
thì các anh chị em tuy có thể cãi lộn, tranh luận với nhau, nhưng cảm thức hiệp
nhất luôn trổi vượt”.
Thành
viên cuối cùng trong gia đình thánh gia là Chúa Giêsu. Dù là Thiên Chúa
Ngôi hai, Chúa Giêsu đã trở thành một người con hết lòng yêu thương và phục vụ
cha mẹ trần thế. Trong ba mươi ba năm ngắn ngủi sống thân phận con người, Ngài
đã bỏ ra đến ba mươi năm, tức 9/10 cuộc đời, để cùng với Mẹ Maria và thánh
Giuse xây dựng gia đình Nadarét. Ngài đã đổ mồ hôi với công việc lao nhọc hằng
ngày để nuôi dưỡng phục vụ Đức Mẹ và thánh Giuse cho đến tuổi ba mươi mới lên
đường thi hành sứ mạng. Rồi dù là Thiên
Chúa quyền năng, nhưng Chúa Giêsu luôn tỏ ra là một người con hiếu thảo với cha
mẹ trần gian. Cụ thể, Thánh Luca tóm tắt cuộc sống tại gia của Ngài:
"Người hằng vâng phục cha mẹ... ngày càng thêm khôn ngoan, thêm cao lớn và
thêm ân nghĩa đối với Thiên Chúa và người ta" (Lc 2, 51-52). Cho nên, Lời
Chúa trong Sách Huấn Ca dạy: “Ai thờ cha thì bù đắp
lỗi lầm, ai kính mẹ thì tích trữ kho báu. Ai thờ cha sẽ được vui mừng vì con
cái, khi cầu nguyện, họ sẽ được lắng nghe. Ai tôn vinh cha sẽ được trường thọ,
ai vâng lệnh Đức Chúa sẽ làm cho mẹ an lòng. Hãy thảo kính cha con bằng lời nói
việc làm, để nhờ người mà con được chúc phúc” (Hc 3,3-8). Còn Chúa Giêsu dạy: “Ngươi hãy thờ cha
kính mẹ; kẻ nào nguyền rủa cha mẹ, thì phải bị xử tử” (Mt 15,4).
Trong Tông huấn Niềm Vui Yêu Thương, ĐGH
Phanxico đã nói rằng: “Cuộc nhập thể của Ngôi Hai Thiên Chúa trong một gia đình
nhân loại, gia đình Nazareth, bằng tính mới mẻ của nó, đã chạm tới lịch sử thế
giới. Bởi vì, Giao ước tình yêu và lòng trung thành trong hôn nhân được Thánh
Gia tại Nazaret thực hiện soi sáng nguyên tắc định hình cho mọi gia đình của
chúng ta; nơi gia đình Nazareth, chúng ta hiểu cách sống trong gia đình, hiểu
về sự hiệp thông trong tình yêu, hiểu về tính thánh thiêng và bất khả xâm phạm
của gia đình; làm cho chúng ta thấy gia đình là một trường học ngọt ngào và
không thể thay thế; dạy cho chúng ta biết thế nào là chức năng tự nhiên của gia
đình đối với trật tự xã hội” (số 66).
Để hưởng ứng lời nhắn nhủ của Đức Thánh Cha
Phanxicô, trong Thư Chung Hội Đồng Giám Mục Việt Nam năm 2016-2017, Các Đức
giám Mục đề nghị chương trình mục vụ cho năm nay là chuẩn bị cho các bạn trẻ
bước vào đời sống hôn nhân gia đình biết được giá trị ơn gọi và sứ mạng của gia
đình Kitô giáo. Gia đình Kitô hữu là những người cộng tác của ơn thánh và chứng tá đức tin để làm sáng danh Chúa và mưu cầu hạnh phúc cho gia đình và xã hội. Thiên Chúa kêu gọi vợ chồng con cái hãy trao ban văn minh tình thương và sự sống, đặc biệt là yêu thương chăm sóc lẫn nhau, hướng dẫn
và khuyến khích lẫn nhau cho dẫu gia đình có ở giữa đời sóng gió trong thử thách quay cuồng nhưng mọi thành viên trong gia đình vẫn một niềm
tin yêu thiết tha nhờ mỗi người biết sống hy sinh, tha thứ, cảm
thông, yêu thương, phục vụ nhờ biết vâng lời Chúa dạy để cùng dựng xây gia đình hạnh phúc.
Ngôi Hai Thiên
Chúa đã giáng trần. Ngài đã đến từng gia đình chúng ta hầu để chia sẻ thân phận
làm người với chúng ta. Ngài hiện diện trong từng thành viên nơi gia đình nhân
loại hầu làm cho mỗi người lớn lên trong ân sủng và tình yêu cứu độ đồng thời
biết loan báo niềm vui ơn cứu độ này cho mọi người. Ước gì qua Lời Chúa hôm nay, xin cho mỗi người trong gia đình nhân
loại, gia đình giáo xứ và gia đình chúng ta biết xây
dựng gia đình theo mẫu gương gia đình Thánh gia. Cụ thể là chồng phải yêu
thương và phục vụ vợ con như thánh Giuse; người vợ phải yêu thương và săn sóc
chồng như Mẹ Maria; cha mẹ phải yêu mến và chăm lo cho con cái như thánh Giuse
và Mẹ Maria; và con cái trong gia đình phải hiếu kính mẹ cha, biết thờ cha kính
mẹ, phụng dưỡng cha mẹ như Chúa Giêsu đã làm đối với Đức Mẹ và thánh Giuse. Vì chưng, Thánh Gioan Phaolô II nói rằng: "Thiên Chúa đã tự đồng hoá với người cha,
người mẹ, người con trong gia đình... Những gì mà các thành viên trong gia đình
làm cho nhau là làm cho chính Chúa". Trong niềm tin tưởng đó, chúng ta
cùng nhau tuyên xưng Đức Tin…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét