HÀNH ĐỘNG THƯƠNG XÓT NHƯ CHÚA
Lời Chúa Ge 2,12-18; 2Cr 5,20-6,2; Mt 6,1-6.16-18
Trong sứ điệp Mùa Chay
năm nay, Đức Thánh Cha Phanxicô nói rằng: “Mầu nhiệm của lòng thương xót của Thiên Chúa được thể hiện trong
suốt lịch sử của giao ước giữa Thiên Chúa và dân Ngài là It-ra-en. Quả thế, Thiên
Chúa luôn tỏ mình giàu lòng thương xót, sẵn sàng thông ban cho dân trong mọi
hoàn cảnh sự từ ái và lòng trắc ẩn sâu xa, cách riêng trong những thời điểm bi
kịch nhất, khi lòng bất trung phá vỡ mối liên hệ giao ước và giao ước đòi hỏi
được thừa nhận một cách vững chắc hơn trong công lý và sự thật. Ở đây, chúng ta
đang đứng trước một tấn kịch tình yêu thực sự trong đó Thiên Chúa đóng vai trò
người cha và người chồng không được chung tình, và dân It-ra-en đóng vai trò
của người con và người vợ bất trung”
(số 2). Nhưng “Đức Chúa đã nồng
nhiệt yêu thương đất của Người,đã tỏ lòng khoan dung đối với dân Người. Tai
ương chấm dứt và dân được giải thoát” (Ge 2,18) bài đọc 1. Cho nên, trong bài đọc
2, Thánh Phaolô khuyên nhủ chúng ta: “Hãy
làm hoà với Thiên Chúa. Đấng chẳng hề biết tội là gì, thì Thiên Chúa đã biến
Người thành hiện thân của tội lỗi vì chúng ta, để làm cho chúng ta nên công
chính trong Người” (2Cr 5,21). Cụ thể, Tin Mừng kể Chúa Giê-su thấy
nhiều người đi theo Ngài đang bị mệt mỏi và kiệt sức, bị bỏ rơi và như đoàn
chiên không có chủ chăn, Ngài đã chạnh lòng thương họ với nỗi cảm thông sâu xa
trong con tim của Ngài (Mt 9,36). Trong sức mạnh của Tình Yêu cảm thông, Ngài
đã chữa lành các bệnh nhân mà người ta mang đến cho Ngài (Mt 14,14), và với một
ít chiếc bánh mì và vài con cá, Ngài đã làm cho nhiều người được no nê (Mt
15,37). Điều đã thúc đẩy Chúa Giê-su trong tất cả những tình huống đó, không phải
là bất cứ điều gì khác ngoài Lòng Thương Xót, với sự giúp đỡ dành cho con người,
Chúa Giê-su đã hiểu để đọc ra những gì đang có trong tâm hồn của những người
đang đối diện với Ngài, và điều ấy đã cho phép Ngài đáp ứng lại những nhu cầu
chân thực nhất của họ.
Mùa Chay được khởi đầu bằng nghi thức xức
tro trên đầu và trong suốt Mùa Chay, Giáo Hội mời gọi chúng ta làm ba việc làm
cụ thể mà Chúa Giêsu trong Tin Mừng đưa ra và bảo chúng ta phải thực hiện để trở
nên công chính dưới ánh mắt của Cha chúng ta ở trên trời. Đức Giêsu nói đến 3
trụ cột làm nên khung sườn đời sống đạo của chúng ta: bố thí, cầu nguyện và
chay tịnh.
Đức Giêsu kêu gọi bố thí, nhưng Người tố
giác cách làm phô trương. Bố thí không phải để được sự vinh vang do người ta,
cũng không để đề cao mình cho người ta thấy nhưng trong nơi kín nhiệm, phó thác
hoàn toàn cho Thiên Chúa để một mình Người đánh giá nghĩa cử đó để "Cha
ngươi, Đấng thấu suốt mọi bí ẩn, sẽ trả công cho người”. Tại sao tôi phải chia
sẻ vật chất cho tha nhân vì đó không chỉ là người với nhau, là anh chị em với
nhau mà đó là hiện thân của Chúa. Chúng ta phải có cái nhìn như thế thì việc
chúng ta làm mới đẹp lòng Chúa. Qủa thế, trong Tông Sắc Dung Nhan Lòng Thương
Xót, Đức Thánh Cha muốn rằng đôi tay của chúng ta có thể nắm lấy đôi tay của
người nghèo khổ cũng như có thể kéo họ lại gần với chúng ta, hầu cho họ cảm
nghiệm được hơi ấm từ sự hiện diện, từ tình bằng hữu, từ tình huynh đệ của
chúng ta. Tiếng kêu của họ có thể trở thành tiếng kêu của chúng ta, và chúng ta
có thể cùng nhau giật sập mọi hàng rào ngăn cách của tính thờ ơ lãnh đạm mà
chúng ta ưa thích tự nguyện trao thân cho nó hầu che giấu thói giả hình và sự
ích kỷ của chúng ta. Đức Thánh Cha mong muốn một cách khẩn khoản rằng trong năm
Toàn Xá này, các Ki-tô hữu phải thực hiện công việc của Lòng Thương Xót bằng Thương
Người Có Mười Bốn Mối. Việc đó sẽ trở thành một hình thức nhằm đánh thức lương
tâm của chúng ta, mà lương tâm ấy thường hay bị ngủ thiếp đi trước tấn bi kịch
của sự nghèo túng, cũng như càng ngày càng tiến vào trong trung tâm của Tin Mừng,
mà trong đó, người nghèo chính là những người được Lòng Thương Xót của Thiên
Chúa ưu ái hơn (số 15§2).
Đức Thánh Cha nói tiếp: “Chúng ta không thể
lẩn tránh khỏi những Lời của Thiên Chúa, mà sẽ có ngày chúng ta sẽ bị kết án dựa
trên những Lời đó: Chúng ta có cho những con người đang đói cái gì đó để họ ăn,
và chúng ta có trao nước cho những người đang khát để họ uống không? Chúng ta
có đón tiếp những người khách lạ vào nhà cũng như có trao quần áo cho những người
ăn mặc rách rưới để họ mặc không? Chúng ta có dành thời gian để thăm viếng các
bệnh nhân cũng như các tù nhân không? (Mt 25,31-45). Giống hệt như thế, chúng
ta cũng sẽ bị tra vấn về việc chúng ta có giúp đỡ người khác để họ vượt qua những
nỗi nghi nan hay không, mà những nỗi nghi an ấy có thể khơi lên nỗi sợ hãi cũng
như thường gây ra nỗi cô đơn? Chúng ta có khả năng chiến thắng sự thiếu hiểu biết
mà hàng triệu người đang sống trong đó, đặc biệt là các em nhỏ, chúng đang thiếu
những trợ giúp cần thiết để có thể thoát ra khỏi sự nghèo đói hay không? Chúng
ta có đến gần với những con người mà họ đang bị cô đơn và đang bị phiền não hay
không? Chúng ta có kiên nhẫn theo gương của Chúa, Đấng luôn rất kiên nhẫn với
chúng ta không? Và sau cùng, chúng ta có trao phó những người anh em và những
người chị em của chúng ta cho Chúa trong lời cầu nguyện không? Chúa Ki-tô đang
hiện diện trong bất cứ một con người nào trong số “những người nhỏ bé nhất”
ấy. Thân xác của Ngài đang tái trở nên rõ ràng trong bất cứ thân xác nào đang bị
hành hạ, đang bị gây tổn thương, đang bị đánh đập, đang bị thiếu dinh dưỡng và
đang bị ép buộc phải trốn chạy…, để chúng ta nhận ra Ngài, đụng chạm được tới
Ngài và giúp đỡ Ngài một cách chu đáo. Chúng ta đừng quên những lời của Thánh
Gio-an Thánh Giá: “Vào lúc cuối đời, chúng ta sẽ bị kết án theo Đức Ái” (số 15§3).
Ước gì, Mùa Chay này mỗi người chúng ta hãy
hành động thương xót với những người nghèo khổ để được Chúa xót thương. Ước gì
lời Thánh Phaolô trong bài đọc hai đánh thức tâm hồn và thúc bách chúng ta hành
động ngay trong cuộc sống hằng ngày: “Vì được cộng tác với Thiên Chúa, chúng tôi khuyên nhủ anh em: anh em đã
lãnh nhận ân huệ của Thiên Chúa, thì đừng để trở nên vô hiệu”.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét