SINH NHIỀU HOA TRÁI
Lời Chúa: Cv 9,26-31; 1Ga 3,18-24; Ga 15,1-8
Bài
hát “Vườn của ba” viết rằng: Má trồng toàn những cây dễ thương. Nào là hoa là
rau là lúa. Còn Ba trồng toàn cây dễ sợ. Cây xù xì cây lại có gai. Cái gai bưởi
đụng vào là chảy máu Trái sầu riêng rớt trúng thì đầu u. Nhựa hột điều dính vào
là rách áo. Cây dừa cao eo ôi là cao”. Đã trồng cây thì ai cũng mong được ăn quả. Muốn có quả, thì phải lắm công
phu. Điều đáng nói ở đây là cành lá chỉ là phụ, hoa quả mới là chính. Cho nên, Đức
Giêsu dùng dụ ngôn cây nho để nói đến hoa quả của đời sống tâm linh, muốn có
hoa quả thì cần phải có 3 điều sau đây:
Thứ nhất, cành gắn liền với thân cây. Nếu
cành nào tách rời khỏi thân dĩ nhiên khô héo và làm mồi cho lửa. Cũng vậy, người
tín hữu phải sống kết hợp với Chúa Kitô mới có sự sống của Thiên Chúa và được sống
đời đời, nếu không, sẽ chết đi và bị quăng vào lửa. Bằng chứng cụ thể Giuđa
It-ca-riốt, tách khỏi Thầy, chết héo, tự tử. Vì vậy, mối quan hệ giữa Chúa
Giêsu và các Kitô hữu là một mối quan hệ
mật thiết đến nỗi cả hai trở nên như một, cùng một sự sống như các chi thể
trong một thân thể mà Thánh Phaolô gọi là Nhiệm Thể, hay là Thân Thể Mầu Nhiệm
của Chúa Kitô. Trong Nhiệm Thể ấy, các chi thể liên kết với nhau như các cành
nho liên kết với thân cây nho. Cũng như nhựa sống giao lưu từ gốc nho đến thân
rồi đến các cành cây, thì sự sống của Thiên Chúa cũng được chuyển đến chúng ta
từ một gốc và thân là Chúa Giêsu: “Anh em
ở trong Thầy và Thầy ở trong anh em”.
Thứ 2 “cành nho phải sinh hoa trái”.
Cành thì gắn với thân cây để có nhựa sống khi có nhựa sống thì phải sinh hoa
trái. Làm thế để sinh hoa kết trái thiêng liêng? Chúng ta có thể tìm thấy câu
trả lời ngay trong bài đọc 2 hôm nay, Thánh Gioan nói: “Ai tuân giữ giới răn của Thiên Chúa thì ở trong Thiên Chúa và Thiên
Chúa ở trong kẻ ấy. Và giới răn của Thiên Chúa là tin vào Danh Đức Giêsu Kitô,
Con của Ngài, và yêu thương nhau như Ngài đã truyền dạy”. Thánh Gioan còn
căn dặn: “Chúng ta đừng yêu thương nơi đầu
môi chót lưỡi, nhưng phải yêu thương thật sự bằng việc làm”. Yêu như Chúa
yêu chúng ta, một tình yêu với 4 chữ D: sinh ngoài đồng, ở ngoài đường, ăn đon
đả và chết ngoài đồi. Còn mình yêu người cũng 4chữ D nhưng là đẹp, di động,
dream và đôla. Chúa yêu ta bằng tình yêu với 3 chữ G: gian lao, gian nan và
gian khổ. Còn mình yêu người cũng 3G nhưng là: đẹp giai, nhà giàu, học giỏi…
tình yêu như thế nó không bền thì khó sinh hoa thơm quả ngọt cho đời bởi vì những
cái này chỉ là phù vân.
Do đó, “sinh hoa trái” là yêu thương một
cách hữu hiệu, bằng việc làm có sức biến đổi môi trường chung quanh, tạo dựng hạnh
phúc cho người khác. Phải phục vụ không tính toán, chính lúc ấy chúng ta ở
trong Thiên Chúa và Thiên Chúa ở trong chúng ta. Chỉ có tình thương yêu đích thực
từ trong lòng ra hành động, mới là tình yêu thương hiệp nhất, hiệp nhất chúng
ta nên một với anh em, hiệp nhất chúng ta trong Chúa Giêsu Kitô là “cây nho
Chúa Cha trồng tỉa” để sinh nhiều hoa thơm trái ngọt.
Cuối cùng để có được hoa thơm trái ngọt,
cây phải chịu cắt tỉa, còn đối với đời sống mình cũng phải cắt tìa là chấp nhận mất
mát, đau đớn. Vì chịu mất mát mới dẫn đến thắng lợi, khổ đau mới dẫn đến
vinh quang, chịu chết mới dẫn đến Phục Sinh, chết đi cho tội lỗi mới nên thánh.
Thánh Phaolô một con người tài trí và uy lực: nói ra lửa hét ra vàng, ấy thế mà
để Chúa Giêsu phục sinh cắt tỉa thành tông đồ lỗi lạc, một bậc thánh đáng kính
sau thánh Phêrô.
Kính thưa, như cành liền cây và phải cắt
tỉa mới sinh nhiều hoa trái, người Kitô hữu phải sống nhờ Chúa Kitô, với Chúa
Kitô và trong Chúa Kitô mới có thể sống như Chúa Kitô, sống cho Thiên Chúa và
cho mọi. Đó là đòi hỏi căn bản của đời sống Kitô hữu. Ước gì qua Lời Chúa hôm
nay, trong Năm Phúc âm hóa giáo xứ, mọi thành phần trong giáo xứ chúng ta hãy yêu
thương mọi người một cách chân thành, có hiệu quả bằng việc làm cụ thể: phục vụ,
giúp đỡ, bảo vệ, xây dựng gia đình, giáo xứ, giáo phận, đất nước… một cách quảng
đại như thế mới thật là môn đệ Chúa Kitô, mới thật là cành nho gắn liền với cây
nho.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét