Trang

Chủ Nhật, 15 tháng 12, 2013

GIẢI ĐÁP THẮC MẮC THÁNH KINH - TUẦN XVII



Thưa cha, các Tông Đồ xưa kia (mắc tội,....) sau khi chết là được phong thánh hay được ĐỨC GIÁO HOÀNG nào phong thánh cho? Xin cha giải thích giúp!
         
Tin Mừng Lu-ca viết rằng: “Trong những ngày ấy, Đức Giê-su đi ra núi cầu nguyện, và Người đã thức suốt đêm cầu nguyện cùng Thiên Chúa. Đến sáng, Người kêu các môn đệ lại, chọn lấy mười hai ông và gọi là Tông Đồ. Đó là ông Si-môn mà Người gọi là Phê-rô, rồi đến ông An-rê, anh của ông; sau đó là các ông Gia-cô-bê, Gio-an, Phi-líp-phê, Ba-tô-lô-mê-ô, Mát-thêu, Tô-ma, Gia-cô-bê con ông An-phê, Si-môn biệt danh là Quá Khích, Giu-đa con ông Gia-cô-bê, và Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, người đã trở thành kẻ phản bội” (Lc 6,12-16). 
Như vậy, rõ ràng các Tông Đồ là chính Chúa Giêsu chọn và chính Ngài ban cho các Ngài những ân sủng trọng đại và cao vời: Nhận Chúa Thánh Thầnơn được tha tội (Ga 20,22); ơn chữa lành các bệnh hoạn tật nguyền (Mt 10,8); quyền năng đạp lên rắn rết, bọ cọp và mọi thế lực kẻ thù mà không bị hại gì; được Chúa Giêsu ghi tên trên Thiên Đàng ngay khi còn sống ở dưới thế. Cụ thể, Tin Mừng Lu-ca viết: “Khi ấy, nhóm Bảy Mươi Hai trở về, hớn hở nói: "Thưa Thầy, nghe đến danh Thầy, cả ma quỷ cũng phải khuất phục chúng con". Ðức Giêsu bảo các ông: "Thầy đã thấy Xatan như một tia chớp từ trời sa xuống. Ðây, Thầy đã ban cho anh em quyền năng để đạp lên rắn rết, bọ cạp và mọi thế lực Kẻ Thù, mà chẳng có gì làm hại được anh em. Tuy nhiên, anh em chớ mừng vì quỷ thần phải khuất phục anh em, nhưng hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời" (Lc 10,17-20). Cuối cùng, chính Chúa Giêsu hứa ban phần thưởng là được đồng bàn ăn uống với Chúa trên Vương Quốc của Chúa. "Còn anh em, anh em vẫn một lòng gắn bó với Thầy, giữa những lúc Thầy gặp thử thách gian nan. Vì thế, Thầy sẽ trao Vương Quốc cho anh em, như Cha Thầy đã trao cho Thầy, để anh em được đồng bàn ăn uống với Thầy trong Vương Quốc của Thầy, và ngự toà xét xử mười hai chi tộc Ít-ra-en" (Lc 22,28-29).
      Như vậy, Chúa Giêsu chọn các Tông Đồ, Chúa chọn dĩ nhiên thành thánh rồi chứ phong gì nữa vì Chúa Đấng Tối cao cả và Chúa quyền phép vô cùng còn ai cao hơn Chúa nữa đâu mà phong. Cho nên Chúa ban ơn, gìn giữ, dìu dắt các Ngài đi trọn con đường Chúa đi đó là:Tám Mối Phúc Thật (Mt 5,1-12). Đặc biệt chính các chết của các Ngài (tử vì Đạo) mà được hiển thánh ngay chứ không có Đức Giáo Hoàng nào phong cả. Máu các Ngài đổ ra đã thanh tẩy tội các Ngài, làm cho các Ngài phục sinh vinh quang với Chúa Giêsu, tức làm thánh. “Phúc thay anh em khi vì Thầy mà bị người ta sỉ vả, bách hại và vu khống đủ điều xấu xa. Anh em hãy vui mừng hớn hở, vì phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao” (Mt 5 11-12).
          Sau đây là những cái chết của các Tông Đồ (Tham khảo nguồn: thanhlinh.net):   
1/ Thánh Phê-rô tông đồ: Ông là một ngư phủ đến từ thành Bết-xai-đa xứ Ga-li-lê. Đã bị đóng đinh ngược trên thập giá. Theo lời truyền của Giáo Hội thì ngài đã nói với những người lý hình rằng ngài cảm thấy không xứng đáng chết cùng một thể thức giống như Chúa Giêsu, cách Thầy mình đã chết.
2/ Thánh An-rê tông đồ: Em của ông Phê-rô, ngư phủ thành Bết-xai-đa. Ngài bị đóng đinh trên thập giá hình chữ X ở Patras, Hy lạp, sau khi bị bảy người lính đánh đòn nhừ tử. Người ta dùng những sợi dây trói thân xác ngài vào thập giá cốt ý kéo dài sự đau đớn của ngài. Những môn đệ của ngài thuật lại rằng khi ngài bị dẫn đến trước thập giá, ngài đã kính cẩn chào thập giá và nói: “Tôi đã từng ước mong và dự đoán sẽ có giờ vui mừng này. Thánh giá đã được tận hiến nhờ thân xác của Chúa Kitô treo trên đó”. Ngài tiếp tục rao giảng cho những tên lý hình trong hai ngày cho đến khi tàn hơi.
3/ Thánh Gia-cô-bê tiền, Tông đồ: Con ông Dê-bê-đê, là anh em với thánh Gio-an. Là người chài lưới khi Chúa Giêsu gọi ngài làm môn đệ hiến trọn đời cho sứ mạng rao giảng Tin Mừng. Là người lãnh đạo can trường của Giáo Hội, Thánh Gia-cô-bê đã bị chặt đầu ở Giê-ru-sa-lem. Người lính Rôma có nhiệm vụ canh gác Ngài đã kinh ngạc chứng kiến thánh nhân bảo vệ niềm tin trước toà án. Sau này, người lính này cùng đi với Thánh Gia-cô-bê tới nơi xử hình. Bị thuyết phục bởi niềm tin, chính ông đã tuyên xưng niềm tin mới với quan toà, và quỳ xuống bên cạnh thánh Gia-cô-bê chấp nhận bị chặt đầu vì là người Kitô hữu.
4/ Thánh Gio-an Tông đồ: Con ông Dê-bê-đê, được Chúa Giêsu gọi là Môn đệ yêu dấu. Đối diện với cái chết tử đạo khi bị nấu trong nồi dầu sôi trong cuộc bách hại tôn giáo ở Rôma. Nhưng lạ thay, ngài được cứu thoát khỏi cái chết. Thánh Gio-an bị kết án đi làm hầm mỏ tại trại tù ở đảo Patmos. Tại đây, Ngài đã viết cuốn sách Khải Huyền chứa đầy những lời tiên tri. Thánh Gio-an được trả tự do, và trở về làm Giám mục ở Edessa, Thổ Nhĩ Kỳ. Ngài chết vì già yếu. Ngài duy nhất là Tông đồ đã chết một cách bình an.
5/ Thán Phi-líp-phê Tông đồ: Người thành Bết-xai-đa xứ Ga-li-lê, bị đóng đinh.
6/ Thánh Ba-tô-lô-mê-ô Tông đồ: Con trai của Ta-le-mai. Ngài làm chứng cho Chúa ở Thổ Nhĩ Kỳ. Thánh Ba-tô-lô-mê-ô tử vì đạo vì đã giảng đạo ở Armenia, nơi mà ngài bị quất bằng roi cho tới chết.
7/ Thánh Tô-ma Tông đố: Vị thánh duy nhất không tin Chúa Phục sinh, và sau đó đã tin vì đã được thọc tay vào vết thương nơi cạnh sườn của Chúa. Ngài chết vì bị đâm bởi lưỡi đòng ở Ấn độ, trong một chuyến đi truyền giáo nhằm thiết lập Hội thánh tại tiểu lục địa này.
8/ Thánh Mát-thêu Tông đồ: Người thu thuế, con trai của An-phê. Tử đạo ở Ethiopia, chết vì vết thương của lưỡi gươm.
9/ Thánh Gia-cô-bê hậu, Tông đồ: Con ông An-phê. Là người lãnh đạo Hội thánh ở Giê-ru-salem, bị quăng hơn 30 mét xuống đất từ hướng Đông Nam trên đỉnh của Đền thờ, sau khi Ngài không chịu từ chối niềm tin vào Chúa Kitô. Khi người ta khám phá ra là Ngài vẫn còn sống mặc dù bị quăng xuống đất từ trên cao, những kẻ thù của Ngài đã đánh Ngài tới chết bằng cây gậy của người thợ hồ vải. Đỉnh đền thờ này cũng là nơi mà ma quỷ trước kia đã đưa Chúa Giê-su lên để cám dỗ Ngài.
10/ Thánh Giu-đa hay còn gọi Ta-đê-ô Tông đồ: Trong Phúc âm Luca gọi là Giuđa, con của Giacôbê. Bị đóng đinh.
11/ Thánh Si-mon (Si-mon nhiệt thành) Tông đồ : người Canaan, bị đóng đinh.
12/ Giu-đa Ít-ca-ri-ốt (Giuđa "kẻ bội phản"): người đã nộp Chúa Giêsu cho người Do Thái, sau đó hối hận và đi treo cổ tự tử.
13/ Thánh Mát-thi-a Tông đồ: thay thế môn đệ Giuđa phản bội, bị ném đá và bị chặt đầu.
14/ Thánh Phaolô Tông đồ: Trở nên môn đệ của Chúa Giêsu, sau khi bị Chúa cho té ngựa trên đường đi Đa-mát bách hại dân Chúa. Phaolô đã tán thành việc ném đá ông Têphanô. Ngài bị tra tấn và sau đó bị chặt đầu bởi hoàng đế Nerô ở Rôma. Thánh Phaolô đã bị giam trong tù một thời gian dài, nhờ đó mà ngài đã có thời gian viết các thư gởi cho các tín hữu của các hội thánh, mà ngài đã thiết lập khắp nơi. Những thư này đã dạy những giáo điều làm nền tảng của Kitô giáo, và các thư này chiếm phần lớn trong sách Tân Ước.
15/ Tê-pha-nô vị tông đồ tử vì đạo đầu tiên: Ngài bị ném đá cho tới chết vì bị cho là nói phạm thượng.
16/ Mark (Maccô): tác giả sách Tin Mừng. Qua đời ở Alexandria, Ai cập, sau khi bị ngựa kéo trên đường cho tới chết.
17/ Thánh Lu-ca: tác giả sách Tin Mừng. Bị treo cổ ở Ai cập sau cuộc rao giảng cho người ngoại.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét