Một người
khi sống thì bê bối, bỏ Đạo lâu năm, lấy 2, 3 vợ… nhưng khi gần chết kịp ăn
năn, xưng tội và được lãnh ơn toàn xá trong giờ sau hết. Như vậy chắc chắn được
lên Thiên Đàng phải không cha?
Giáo lý của Giáo Hội chỉ nói đến hiệu quả
của bí tích hòa giải là cho chúng ta được giao hòa hay hiệp thông lại với Thiên
Chúa trong thân tình Cha-con từng bị gián đoạn vì tội, nhất là tội trọng, cũng
như chỉ nói đến hiệu quả của ân xá là tha hình phạt hữu hạn sau khi tội
được tha qua bí tích hòa giải.
Nhưng Giáo Hội không hề đưa ra tiêu chuẩn cụ thể nào về số
phận đời đời của một ai sau khi chết. Nghĩa là Giáo Hội chưa hề dạy nếu ai
sống thế nào, hoặc làm điều gì, ngay cả tự tử thì chắc chắn sẽ xuống hỏa
ngục hoặc sẽ lên thẳng Thiên Đàng sau khi chết... Giáo lý chỉ nói đến những
trường hợp gia trọng để lưu ý giáo dân phải tránh mà thôi. Thí dụ, Giáo Lý Hội
Thánh Công Giáo dạy rằng: “Những ai đang có tội trọng thì không được
rước Mình Thánh Chúa và không được cử hành Thánh lễ (nếu là linh mục)” (x Giáo luật số 916,
SGLGHCG số 1415) hoặc “nếu ai đang
mắc tội trọng mà chết không kịp sám hối để được hòa giải với Chúa thì sẽ
phải chịu hình phạt hỏa ngục” (x. SGLGHCG, số1033-1035).
Nhưng ai đã rơi vào tình trạng tuyệt vọng nói trên để
đáng phải xuống hỏa ngục, thì chỉ một mình Chúa biết và phán đoán mà
thôi. Giáo Hội không biết nên vẫn dạy phải cầu nguyện cho mọi kẻ
chết, kể cả cho những người đã tự tử, hay tự sát sau khi giết một hay nhiều
người khác, mặc dù Giáo Hội nghiêm khắc lên án hành vi sát nhân hay tự tử này.
Mặt khác, Giáo Hội cũng chưa hề phong thánh cho ai ngay sau
khi người đó chết. Cụ thể, ai sống thánh thiện, đạo đức hơn các
Đức Giáo Hoàng. Trước khi chết các ngài cũng được xức dầu
và lãnh ơn toàn xá trong giờ sau hết, (trừ Đức Thánh Cha Gioan-Phaolô I
chết bất ngờ trong nhà nguyện riêng, sau 33 ngày lên ngôi). Nhưng Giáo Hội vẫn
cử hành lễ an táng để cầu nguyện cho các Ngài, chứ chưa hề tức khắc
tuyên bố vị này đã lên Thiên Đàng rồi nên khỏi cầu nguyện nữa. Ai được phong
thánh (canonization) thì cũng phải chờ một thời gian và hội đủ một số tiêu
chuẩn theo luật định. Nghĩa là cho đến nay, Giáo Hội chưa hề phong thánh cho ai
ngay sau khi người đó chết, mặc dù nhiều người biết đời sống thánh thiện của
người đó.
Tóm lại, chúng ta phải tin và trông cậy
lòng thương xót tha thứ vô biên của Thiên Chúa, cũng như tin giá trị và hiệu
quả của bí tích hòa giải và ơn toàn xá. Nhưng không thể căn cứ vào đây để phán
đoán ngay ai được lên Thiên Đàng hay phải sa hỏa ngục để khỏi cầu nguyện
cho những người đó nữa. Có chăng chỉ nên tin rằng những ai đã thực tâm yêu mến
và sống theo đường lối của Chúa thì chắc chắn Chúa sẽ không bỏ qua mà không
tiếp nhận vào Nước Người nơi dành cho các Thánh và các Thiên Thần. Nhưng ai đã
được lên Thiên Đàng và ai phải xuống hỏa ngục thì chỉ có một mình Chúa biết mà
thôi. Vậy chúng ta không nên vội đưa ra những phán đoán về số phận đời đời của
ai cho dù người đó sống chết ra sao, mà chỉ nên cầu nguyện cho họ mà thôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét